“Gia gia...”, thấy gia gia mất bình tĩnh như vậy, Bạch Y Nhân không khỏi kinh ngạc hỏi: “Người làm sao thế?”
Cô ta chưa bao giờ thấy gia gia mình như thế.
“Người có tiên nhưỡng Vô Ưu thật à?”
Ánh mắt Bạch Y Nhân ngơ ngác.
“Ngươi nói cho gia gia trước làm sao ngươi biết nó thế?”
Bạch Vân Vũ hỏi lại: “Lẽ nào là sư phụ ngươi, phụ thân ngươi hay là nhị gia gia nói cho ngươi biết đến nó?”
“Không phải!”
Bạch Y Nhân hơi sợ hãi, vội vàng nói: “Là... là cung chủ Tần Ninh của Nguyên Hoàng cung kia nói”.
“Hắn sao?”
Bạch Vân Vũ ngơ ngẩn.
Là Tần Ninh mà Văn Thiên Thụy nhắc tới kia sao?
Sao lại là hắn chứ?
Sao hắn biết về nó chứ?
Lẽ nào... Bạch Vân Vũ hỏi tiếp: “Hắn ở đâu?”
“Trước khi bọn ta trở về thì hắn ở đảo Thiên Thông nhưng bây giờ... rất có thể đã xuất phát đến đảo vô danh rồi.”
Nghe vậy, Bạch Vân Vũ nói ngay: “Ngươi lấy tranh vẽ dáng vẻ của hắn cho ta xem đi!”
Bạch Y Nhân thấy gia gia hơi khác lạ, bèn lấy bút ra ra vẽ tranh, bức tranh miêu tả Tần Ninh rất sống động.
“Gia gia, người biết hắn thật à?”
Bạch Y Nhân vô cùng tò mò.
“Nói ta biết được không?”
Nghe vậy, lòng hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674393/chuong-9630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.