Các vị đệ tử cũng chắp tay chào rồi chia nhau ra đi gặp trưởng bối của mình.
Còn Bạch Y Nhân đi vào nơi sâu nhất của Thái Ất tiên tông.
Thái Ất tiên tông mênh mông rộng lớn, tiên khí vờn quanh, mây bay mơ mộng.
Còn có cả những con tiên hạc uyển chuyển mỹ miều.
Bạch Y Nhân chỉnh trang quần áo ở ngoài một sơn cốc rồi mới tiến vào trong.
Bên trong sơn cốc, suối nhỏ lượn quanh, trời xanh mây trắng, ánh nắng ấm áp, nước chảy róc rách hiện lên vài phần lịch sự tao nhã.
“Gia gia...”, Bạch Y Nhân gọi.
Không ai đáp lời.
“Gia gia?”
Cô ta lại gọi thêm tiếng nữa, không ai đáp lại, thế là Bạch Y Nhân tiếp tục đi sâu vào trong sơn cốc.
Cô ta đi từng bước từng bước một vào sâu bên trong sơn cốc, ở bên một cái ao nhỏ thấy một ông lão mặc quần áo trắng tinh, cả mái tóc dài lẫn chòm râu đều bạc phơ, trong tay ông ta cầm một cây gậy trúc như đang ngồi câu cá bên bờ ao.
Thế nhưng vào lúc này, ông lão tóc trắng tưởng chừng như đang ngủ, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng ngáy khò khò.
Thấy thế, Bạch Y Nhân không khỏi nở một nụ cười chua xót.
“Gia gia!”
Cô ta gọi một tiếng.
Ông lão tóc trắng bừng tỉnh.
“Ai đó?
Cá hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674392/chuong-9629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.