Chương trước
Chương sau
 Pho tượng người! Toàn thân được điêu khắc từ đá, lại trông rất sống động.  

 

Tần Ninh dẫn ba người bay lên trời, đứng ở trên đầu pho tượng.  

 

Pho tượng cao ngàn trượng, chỉ mỗi cái đầu thôi cũng cao gần hai trăm trượng, cặp mắt, môi, sống mũi kia cũng to như một ngọn núi nhỏ.  

 

"Đây là...”, ba người Ô Linh Nhan vô cùng hoảng sợ.  

 

"Các ngươi không biết sao?"  

 

Tần Ninh hỏi.  

 

"Không biết!"  

 

Ô Linh Nhan vội vàng nói: "Ba tộc chúng ta ở đảo Tam Nguyên này mấy vạn năm, cho tới bây giờ vẫn không biết, chỉ biết là nơi đây là cấm địa, đi vào sẽ rất dễ chết!"  

 

Tần Ninh nhìn pho tượng.  

 

Rơi vào trầm tư.  

 

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?  

 

Pho tượng kia... chính là hắn đời thứ chín, thân là Hồn Vũ Thiên Tôn - Hồn Vô Ngân! Nhưng Tần Ninh khẳng định trăm phần trăm rằng mình chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Đi gọi ba vị đại tế tư tới!"  

 

Tần Ninh nói thẳng.  

 

Trên thực tế, không cần đi gọi.  

 

Ba ngọn núi lớn này vẫn luôn được tộc nhân ba tộc trông coi, thấy một ngọn núi ở chính giữa trực tiếp biến mất, đã sớm có người bẩm báo cho ba vị đại tế tư rồi.  

 

Rất nhanh ba đại tế tư đã dẫn ba tộc trưởng đến.  

 

Nhưng lần này, mấy người không phải chạy tới bằng thể hồn phách, mà thân xác và hồn phách cũng không hề bị tróc, xuất hiện ở dưới núi cao.  

 

Đồng thời, mấy người còn mang thân xác của bốn người Tần Ninh đến.  

 

Dường như ngăn cách đã biến mất.  

 

Ô Đông đại tế tư, Bàng Bột đại tế tư, cùng với Lang Việt đại tế tư thấy thể hồn phách của bốn người đứng ở trước pho tượng thì lần lượt thay đổi sắc mặt.  

 

"Các ngươi đang làm gì vậy?"  

 

Ô Đông đại tế tư giận dữ, gầm lên một tiếng, bốn bóng người chậm rãi rơi xuống, hồn phách cũng quy về thân xác.  

 

Dường như đã phá giải được điều kì quái ở đây.  

 

"Ai bảo các ngươi...”, "Ta!"  

 

Ô Đông đại tế tư vừa định khiển trách ba người, Tần Ninh đã nói: "Ngươi đi theo ta”.  

Vừa nói, Tần Ninh vừa kéo Ô Đông đại tế tư bay lên không, đi lên trên đỉnh đầu pho tượng ngàn trượng.  

 

"Nơi này tại sao lại có một pho tượng?"  

 

Tần Ninh trực tiếp hỏi.  

 

Ô Đông gãi đầu nói: "Lão phu cũng không biết...”, "Từ lúc ba tộc chúng ta di dời đến đây, ba ngọn núi cao đã ở chỗ này rồi”.  

 

Ô Đông nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện pho tượng thì ta thật sự không biết...”, "Ngươi không biết?"  

 

Tần Ninh cau mày nói: "Vậy ba tộc đến đảo Tam Nguyên này từ bao giờ!"  




 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.