Chương trước
Chương sau
 “Khả năng học tập của bọn họ thật đáng kinh ngạc”.  

 

Thiên Bái Khánh thở dài: “Đáng tiếc, người của tiên giới không hiểu được sự đáng sợ của đám người này”.  

 

“Những gia tộc và tông môn siêu cấp ở Đại La Thiên cảm thấy rằng bên trong gia tộc và tông môn của bọn họ có nhân vật cấp bậc Tiên Đế, Tiên Tôn trấn giữ, nên không hề biết sợ hãi!”  

 

“Loại tự đại và cuồng vọng này, sớm muộn gì cũng có ngày khiến bọn họ ngã một cú đau điếng người”.  

 

Cho dù Thiên Bái Khánh đã qua đời rồi nhưng mà trong lòng ông ta vẫn tràn ngập sự lo lắng.  

 

Tần Ninh nhìn bức tường ngọc kia, híp mắt lại.  

 

“Nếu bọn họ có thể đi vào bằng con đường này, vậy thì chẳng phải là... chúng ta cũng có thể đi ra ngoài từ đây hay sao?”  

 

Nghe thấy thế, Khương Thái Vi lo lắng nắm lấy tay Tần Ninh.  

 

Nàng thật sự lo rằng Tần Ninh sẽ nhảy vào.  

 

Thiên Bái Khánh cũng cười khổ: “Khả năng này rất nhỏ, trước đây ta cũng thử qua rồi nhưng mà đã thất bại”.  

 

“Phía sau bức tường ngọc này chính là một vùng trời vô định, ta không dám tiến vào quá sâu, lo lắng rằng sẽ bị cuốn vào trong đó, không thoát ra được”.  

 

“Nhưng mà tốt nhất là không nên đi vào, nếu không sẽ có thể bị lạc ở trong đó, vĩnh viễn không thể đi ra được”.  

 

Quân Phụng Thiên nhìn bức tường ngọc kia, sắc mặt hắn ta thay đổi.  

 

Đúng là có chút đáng sợ.  

 

“Mà nay, Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ bị giết...”, Tần Ninh hỏi lại lần hai: “Nhưng mà ngươi yên tâm đi, người như ngươi, yên lặng chống lại ngoại vực mà chết đi, ta sẽ không để cho ngươi chết một cách vô nghĩa đâu”.  

 

“Đồng thời, ta cũng sẽ nói cho bọn họ...”  

 

“Nói cho bọn họ, những kẻ hợp tác với ngoại tộc ngoại lai, hành vi tự chui đầu vào lưới như vậy không thể tha thứ được!”  

 

Thiên Bái Khánh chắp tay nói: “Hy vọng ngươi có thể thành công”.  

 

Ông ta cũng không ôm quá nhiều hy vọng đối với Tần Ninh.  

Một Huyền Tiên có thực lực như ông ta nhưng kết quả là vẫn phải chết trong tay đám người đó.  

 

Tần Ninh còn chưa tới được cảnh giới Kim Tiên, thật sự khó có thể khiến kẻ khác tin phục được.  

 

Dần dần, ánh sáng màu đỏ trong hốc mắt Thiên Bái Khánh dần nhạt đi.  

 


Thiên Bái Khánh vừa dứt lời, ánh sáng trong hốc mắt hoàn toàn tiêu tán.  

 

Bộ xương khô ngã xuống đất, cuối cùng cũng chẳng còn hơi thở nữa.  

Tần Ninh thấy được cảnh này, trong lòng có vài phần thổn thức.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.