Thiên Bái Khánh lập tức nói: “Ta chỉ biết là ta cần ngăn cản bọn họ!”
“Vì sao?”
“Vì bọn họ không có ý tốt”.
Thiên Bái Khánh nói thật lòng: “Ta tận mắt nhìn thấy bọn họ tàn sát một thành trì có hàng ngàn vạn dân cư, cũng từng chứng kiến bọn họ giết hại tông môn, gia tộc để lấy truyền thừa”.
“Lúc ban đầu, bọn họ không ngừng giết chóc, sau đó, bọn họ học được cách thích nghi với tiên giới, trong lúc qua lại giữa các thế lực lớn, bọn họ rất có thủ đoạn”.
“Nhưng mà cũng chỉ là con sói đội lốt cừu mà thôi”.
Nghe thấy vậy, Tần Ninh gật đầu.
Lúc ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên, Trung Tam Thiên đều là như thế.
Những người tới từ ngoại vực đều sẽ không thay đổi bản chất!
“Ta phát hiện ra nơi này, vì vậy xây dựng Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ trên mặt đất”.
“Cho đến sau này, có người của Viêm tộc và Vũ tộc xuất hiện, tất cả đều bị ta giết chết”.
“Đã rất lâu rồi, ta chưa từng rời khỏi nơi này, cho đến một ngày, ta cản không nổi nữa, bị bọn họ giết chết”.
Thiên Bái Khánh cười khổ: “Cùng chỉ là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình...”
Không khó để Tần Ninh nghe ra được sự hiu quạnh và bất đắc dĩ trong lời nói của ông ta.
“Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674059/chuong-9295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.