Chương trước
Chương sau
Phía trước mênh mông vô bờ, đều là nước biển màu đỏ như máu, nếu không nhìn kỹ thậm chí còn cảm thấy giống như một vùng đất huyết sắc.  

 

Hải đảo lẻ loi trơ trọi cứ trôi nổi như vậy.  

 

Tần Ninh hỏi: "Các ngươi phát hiện ra như thế nào?"  

 

Huyễn Tinh Thú tộc trưởng vội vàng nói: "Mạch Huyễn Tinh Thú chúng ta đã sinh sống ở chỗ này mấy vạn năm, nhiều đời truyền thừa xuống, hòn đảo này chính là nơi ở của chúng ta".  

 

"Phát hiện ra nơi đó cũng là do ngẫu nhiên, có một lần các tộc nhân gặp nhau ở cùng một chỗ, tất cả đều uống say, hải đảo tự mình trôi nổi, bay tới nơi đó".  

 

Huyễn Tinh Thú tộc trưởng vẫn còn sợ hãi nói: "Chúng ta thấy được thánh địa tiên gia, thấy được tiên cung, tiên sơn, tiên thú, muốn trà trộn vào đó, ai biết nơi đó là một nơi vô cùng nguy hiểm, tộc nhân tộc ta chết hơn nửa, rất nhiều năm đều không dám tới gần nơi đó một bước!"  

 

"Cứ việc dẫn đường cho tốt đi, nếu ngươi không nói dối, ta sẽ để ngươi và các tộc nhân của ngươi an toàn rời đi".  

 

Huyễn Tinh Thú tộc trưởng vội vàng gật đầu.  

 

Cứ như vậy, sau khi trôi nổi ra hơn vạn dặm, cuối cùng ở trên mặt biển mênh mông vô bờ giống như bình nguyên phía trước đã xuất hiện cảnh tượng khác biệt.  

 

Lại có tiên sơn đột ngột mọc lên từ mặt đất.  

 

Tiên sơn chồng lên tầng tầng lớp lớp, nhìn qua tràn ngập khí thế tiên gia mênh mông.  

 

Ở giữa những tiên sơn san sát kia, cũng có thể nhìn thấy từng tiên cung nguy nga tráng lệ, rộng rãi hùng vĩ.  

 

"Chính là chỗ này".  

 

Huyễn Tinh Thú tộc trưởng run run rẩy rẩy, lúc còn cách tiên sơn hơn mười dặm đã ngừng lại.  

 

Một đám Huyễn Tinh Thú đều vô cùng run sợ, không dám tới gần.  

 

Tần Ninh nhìn về phía trước, khẽ mỉm cười nói: "Các ngươi đi đi".  

 

Đám Huyễn Tinh Thú kia lập tức như được đại xá.  

 

Thế nhưng nhìn thấy Tần Ninh, Khương Thái Vi thật sự định tiến vào, vẫn không khỏi nói: "Đại nhân, nơi đó thật sự rất nguy hiểm, đặc biệt đặc biệt nguy hiểm...", "Ta biết, các ngươi đi đi".  

 

Nhìn thấy Tần Ninh đã quyết định đi, đám Huyễn Tinh Thú cũng không thuyết phục nữa.  

 

Khuyên cũng vô dụng! Dứt khoát an an ổn ổn làm chuyện của mình đi,  

 

Một đám Huyễn Tinh Thú khống chế hải đảo rời xa nơi đây.  

 

Tần Ninh và Khương Thái Vi đứng ở trên biển, mặt nước màu đỏ máu bình tĩnh một cách lạ thường.  

 

Cửu Anh tràn đầy phấn khởi hỏi: "Gia, nước biển này có công dụng thần kỳ nào sao?"  

 

"Ngươi thử nhìn một chút".  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: "Bị máu của Tiên Nhân nhuộm đỏ".  

 

Nghe hắn nói vậy, Cửu Anh sững sờ.  

 

Vậy phải chết bao nhiêu người?  

 

"Đi xem một chút đi!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.