Chương trước
Chương sau
"Ngươi dẫn đường, đưa đến nơi, ta sẽ không giết ngươi, nhưng nếu lần sau lại bị ta bắt gặp ngươi lừa giết người khác, ta chắc chắn sẽ giết ngươi".  

 

Nhìn thấy Huyễn Tinh Thú không nói, Tần Ninh cười nói: "Làm sao?  

 

Không đồng ý?"  

 

"Không không không, ta đồng ý, đồng ý".  

 

Huyễn Tinh Thú vội vàng nói: "Ta sẽ dẫn các ngươi đi, dẫn các ngươi đi, nhưng ta tuyên bố trước đó, ta tuyệt đối sẽ không tiến vào, ở trong đó thật sự rất nguy hiểm, sẽ chết đấy".

Nghe nói như thế, Tần Ninh chỉ cười nói: "Dẫn đường là được rồi, cái khác ngươi không cần lo lắng!"  

 

"Cửu Anh!"  

 

Lúc này, Cửu Anh nôn hơn nửa ngày, chín cái mặt u oán nhìn Tần Ninh.  

 

"Gia, sao ngươi lại không nói cho ta!"  

 

Cửu Anh tủi thân nói: "Ta đã uống rất nhiều nước tiểu của bọn chúng, rất nhiều rất nhiều luôn!"  

 

Tần Ninh cười nói: "Ai bảo ngươi uống?  

 

Ngươi không thấy ta không uống sao?"  

 

"...", "Được rồi, đừng giận dữ nữa, dẫn nó theo đi, nếu nó dám chạy trốn thì cứ trực tiếp đánh gãy chân".  

 

Cửu Anh đưa mắt nhìn chằm chằm Huyễn Tinh Thú.  

 

Huyễn Tinh Thú kia nhìn Cửu Anh, trên khuôn mặt mập mạp lại lộ ra một nụ cười.  

 

"Ngươi đang cười nhạo ta sao?"  

 

Cửu Anh vừa dứt lời, tám cái đầu khác thi nhau tụ tập đến, há to miệng cắn vào người Huyễn Tinh Thú, lôi đi.  

 

Những tiếng kêu rên vang lên.  

 

Mà lúc này, ở trên hòn đảo vắng vẻ, đám Huyễn Tinh Thú khác mặc dù đã chạy trốn được, nhưng cũng không chạy đi xa, mà đứng cách một khoảng nhìn tộc trưởng nhà mình.  

 

Thực lực của Huyễn Tinh Thú rất kém cỏi, chỉ là giỏi về ngưng tụ huyễn cảnh, mê hoặc nhân tâm.  

 

Chính là bởi vì thực lực chênh lệch cho nên chúng rất đoàn kết, nếu không cá thể đơn độc căn bản là không có cách nào sống sót.  

 

Bây giờ nhìn tộc trưởng bị bắt, đám Huyễn Tinh Thú khác cũng không đành lòng chạy trốn nữa.  

 

Tần Ninh nhìn từng con Huyễn Tinh Thú, thấy chúng rụt đầu nhìn mình thì không khỏi cười nói: "Yên tâm, ta không có ý định giết các ngươi, chỉ cần tộc trưởng của các ngươi dẫn đường cho ta là được".  

 

Cho dù như thế, từng con Huyễn Tinh Thú vẫn không dám tới gần.  

 

Lúc này, Huyễn Tinh Thú tộc trưởng bị Cửu Anh ngậm mở miệng nói: "Hòn đảo này có thể bay đi, nếu bay về phía biển sẽ có thể đi đến thánh địa tiên gia kia".  

 

"Khởi động!"  


 

Dòng sông hội tụ thành biển, hòn đảo này vốn nằm ở bờ biển, mà bây giờ nó đã bắt đầu bay về phía trong biển.  

 

Từng dòng nước màu ngà sữa trôi đi, dần dần hóa thành màu đỏ như máu.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.