Chương trước
Chương sau
 Cho dù ngoài miệng mắng Tần Ninh nhưng Khương Thái Vi vẫn để hắn kéo mình vào rừng cây nhỏ nào đó…

Những ngày kế tiếp, trong Đan Tâm Cốc bên trong.  

 

Mỗi ngày cốc chủ Cung Lưu đều tới Thiên Kỳ Trì tìm kiếm Tần Ninh.  

 

Có điều… Tần Ninh không bao giờ bước ra từ trong Thiên Kỳ Trì mà toàn đưa Khương Thái Vi từ ngoài cốc trở về… Không thể không nói, Khương Thái Vi là một người rất đẹp, nhất là khi trở về với dáng vẻ ba mươi tuổi bây giờ, vô cùng mỹ miều, thật sự là một con người gợi cảm trong mắt đàn ông! Mỗi ngày, Tần Ninh đều dẫn Khương Thái Vi đến, và ngày nào Khương Thái Vi cũng mặc những bộ y phục khác nhau.  

 

Đều là người trưởng thành với nhau, ai mà không hiểu chuyện này nghĩa là gì! Nhưng như đã nói, giai nhân thì xứng đôi với công tử, đây là chuyện thường tình rồi.   

 

Mỗi ngày Cung Lưu yên tâm chờ đợi Tần Ninh, sau đó tiến vào bên trong sơn cốc, Tần Ninh bắt đầu giảng về tiên đan.  

 

Trần Nhất Mặc cũng ngồi bên cạnh nghiêm túc nghe, trong đó bao gồm mười mấy vị tiên đan sư ngũ phẩm lớn tuổi cả nam lẫn nữ trong Đan Tâm Cốc, một đám mỗi ngày cầm ngọc giản trông mong chờ đợi.  

 

Hễ đến lúc mặt trời gác núi, Tần Ninh đều đuổi bọn họ về.  

 

Nhưng ai trong đám thành viên cấp cao này đều ước gì mặt trời không bao giờ lặn.  

 

Ban ngày hắn dạy dỗ đám đan sư già của Đan Tâm Cốc.  

 

Buổi tối thì dạy dỗ Khương Thái Vi.  

 

Mỗi ngày của Tần Ninh đều xếp kín lịch.  

 

Cứ thế, một tháng trôi qua.  

 

Hôm nay là ngày Khương Thái Bạch xuất quan! Khương Thái Bạch trúng độc nhẹ hơn Khương Thái Vi rất nhiều, nếu không như vậy thì đã không phải là Khương Thái Vi gần như ngủ say đến chết, Khương Thái Bạch bảo vệ cấm địa phần mộ này.  

 

Khương Thái Bạch bước từng bước ra ngoài sơn cốc, cắt ngang sự giảng dạy của Tần Ninh.  

 

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Khương Thái Bạch.  

 

Trông hắn ta khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, gương mặt không còn đượm nét ngông nghênh thời trẻ, chỉ để lại khí thế phấn chấn rạng rỡ chưa từng có.  

 

Nếu như nói Khương Thái Bạch của năm xưa là một hạt mầm thần kiếm tuyệt thế, thì Khương Thái Bạch của bây giờ đã là thần kiếm tuyệt thế chân chính.  

 

"Thái Bạch!"  

 

Tần Ninh cũng mỉm cười gật đầu với Khương Thái Bạch.  

 

Dù gì cũng đã ba, bốn vạn năm trôi qua, đương nhiên Khương Thái Bạch không thể nào vẫn còn như trước kia được.  

Khí tức trong cơ thể hắn ta cường đại đến mức khiến lòng người run sợ. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.