Chương trước
Chương sau
Kiếm Lai nói tiếp: "Nói chuyện phải có bằng có chứng, ngươi nói ta là Cửu Thiên Tuế kia, có bằng chứng gì không?"  

 

"Không có!"  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: "Cố Vân Kiếm có thiên phú trời ban, tinh thông thuật luyện hồn, một người có thể thay đổi dung mạo, khí tức, tu vi, tiên quyết, thay đổi tất cả thói quen của mình, nhưng lại không thể thay đổi vết tích căn bản hồn phách của mình!"  

 

"Thế nhưng, Cố Vân Kiếm tinh thông thuật luyện hồn lại khác, thậm chí hắn ta có thể giống sư phụ của mình chuyển thế thành một người khác!"  

 

"Ta càng nghĩ càng cảm thấy, mình vừa đặt chân tới Tiên Giới, tuy ta quen biết không ít người, thế nhưng... người có năng lực biết ta trở về, nhận ra ta đến, rồi tìm được ta, ngoại trừ tên đệ tử kia của ta thì không còn ai khác!"  

 

Vẻ mặt Kiếm Lai kinh ngạc, nói: "Đệ tử của ngươi là Cố Vân Kiếm?  

 

Ngươi là... Hồn Vô Ngân hả?"  

 

Tần Ninh cười nói: "Còn giấu diếm à?"  

 

"Khương Thái Vi vốn là người Hồn Vô Ngân dạy dỗ, nếu ta không phải là chuyển thế của Hồn Vô Ngân thì cứu nàng làm gì?  

 

Sao lại quan tâm đến nàng như thế?"  

 

Thấy vẻ mặt khó tin của Kiếm Lai, Tần Ninh cười nói: "Tin hay không tùy ngươi!"  

 

"Thế nhưng, ta chỉ hỏi một lần, nếu ngươi không nhận thì thôi!"  

 

"Nhưng nếu có một ngày ngươi để ta biết, ngươi chính là hắn ta, ta chắc chắn ngươi sẽ chết rất thảm".  

 

"Tục ngữ có nói con hơn cha là nhà có phúc, đệ tử giỏi hơn sư phụ có rất nhiều nhưng ta chắc chắn rằng cho dù đệ tử của ta có là chuyển thế của thần phật thì cũng sẽ không vượt qua ta!"  

 

Kiếm Lai xoa cổ áo của mình, quái lạ nói: "Không biết ngươi đang nói gì".  

 

"Không còn gì nữa thì ta đi trước".  

 

Nói xong, Kiếm Lai đứng dậy rồi biến mất tăm.  

 

Tần Ninh ngồi bên cạnh bàn, không nói lời nào.  

 

Phải, hay không phải đây?  

 

Hắn cũng không biết! Dù sao... không có chút dấu vết nào.  

 

Cùng lúc đó, Kiếm Lai vừa rời khỏi xuất hiện trên cửa thành, tim đập thình thịch.  

 

Bị nhận ra rồi?  

 

Không thể nào! Ta che dấu rất tốt mà! Sao lại thế chứ! Thân phận Kiếm Lai này không thể dùng nữa.  

 

Làm sao bây giờ?  

 

Tự sát chăng?  

 

Đúng! Chết là được! Lúc này, lòng Kiếm Lai cực kỳ bất an.  


 

Lẽ nào chỉ cần dựa vào trực giác là biết hắn ta là Cố Vân Kiếm?  

 

Nhưng ảo quá rồi! "Vô lý...", lâu sau đó, Kiếm Lai lẩm bẩm: "Ta cảm thấy hắn lâu rồi không chạm vào phụ nữ nên rảnh rỗi suy nghĩ miên man, ta phải tìm phụ nữ cho hắn mới được... Tìm ai đây nhỉ?"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.