"Sao lại đi cứu người phụ nữ đó?"
Kiếm Lai hỏi.
Tần Ninh giờ mới phản ứng lại.
Lần này, hắn thiêu đốt tám vạn năm tuổi thọ, hai bên đã xuất hiện tóc hoa râm, hắn không ngăn nó lại được.
Đây là ảnh hưởng khi tổn hại đến gốc rễ của tuổi thọ.
"Tự làm hại tuổi thọ của mình cũng muốn cứu nàng sao?
Đáng giá sao?"
Kiếm Lai ép hỏi.
Giọng điệu của hắn vừa bất mãn, vừa căm phẫn, lại vừa tức giận.
"Tất nhiên đáng rồi!"
Tần Ninh cười nói: "Nàng đợi ta suốt mấy vạn năm, lần này ta đã có thể dẫn nàng rời đi rồi".
"Đúng là tinh trùng lên não...", Kiếm Lai lẩm bẩm nói.
"Ngươi nói gì?"
Câu này Tần Ninh không nghe rõ.
"Không có gì".
Kiếm Lai nói: "Cấm địa đó ta cũng đi coi rồi, khí huyết tràn vào làm hư cấm chế, nhưng lấy khí huyết ra là được, ta xử lý cho!"
"Phiền ngươi!"
Tần Ninh nói tiếp: "Còn chút nữa".
"Nói".
"Trần Nhất Mặc đâu?"
Kiếm Lai chậm rãi nói: "Từ đây đi về phía nam ba trăm ngàn dặm, đến nhà họ Thánh ở thành Thánh Thiên!"
"Đa tạ".
Tần Ninh nói tiếp: "Còn chuyện nữa...", "Nói...", Tần Ninh cười nói: "Độc của Thái Vi cần máu, xương, tủy của tiên thú cấp Kim Tiên để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673716/chuong-8952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.