Tần Ninh lại cười nói: "Chẳng lẽ lại không muốn bình yên sống sót trong tay ta?"
"Ăn vào rồi nghe ta điều khiển, sau khi cuộc rèn luyện kết thúc, ta sẽ cho các ngươi giải dược".
"Không ăn thì sẽ chết ngay bây giờ!"
Tần Ninh vừa mới dứt lời, Đoàn Thanh đã vội vàng đứng dậy cầm lấy một viên, nuốt xuống, vội vàng nói: "Ta ăn, ta ăn".
Tần Ninh là người nói lời giữ lời.
Dù sao trước đó hắn ta giao ra thương, Tần Ninh đã thật sự buông tha cho hắn ta.
Lần này, hắn ta tin tưởng Tần Ninh sẽ không giết mình! "Các ngươi thì sao?"
Tần Ninh nhìn về phía mấy người khác, thương trong tay lóe lên.
"Ăn ăn ăn!"
Mấy người lập tức tiến lên, lần lượt nuốt Phệ Tâm Huyết Linh Đan dưới cái nhìn chằm chằm của Tần Ninh.
Chỉ là qua một hồi lâu, mấy người chỉ cảm thấy thân thể hơi nóng lên, chảy chút mồ hôi chứ không có cảm giác khác.
Thậm chí nếu cẩn thận cảm nhận lại thân thể của mình, căn bản không có bất kỳ khó chịu nào.
Tần Ninh chậm rãi nói: "Đan độc này, cho dù là Thiên Tiên chân chính cũng không có cách giải, không tin, có thể đi thử một chút!"
"Không dám không dám!"
Đoàn Thanh tiến lên, cung kính nói: "Sao ngươi có thể lừa chúng ta được chứ!"
Tần Ninh cũng không nói thêm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673594/chuong-8830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.