Chương trước
Chương sau
 Hắn ta đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh, vô cùng hoảng sợ, nói thẳng: "Chuyện này không liên quan đến ta, là Đoàn Thanh cầu xin ta tới, nói là ngươi cướp bảo vật của hắn ta!"  

 

"Liễu Lãng, ngươi...", Đoàn Thanh giận dữ, lại nhìn Tần Ninh, vội vàng nói: "Không phải, không phải, ta chỉ nói là đưa tiên khí tam phẩm thương Thiên Cực cho ngươi, hắn ta nảy lòng tham, cứ nhất định bắt ta dẫn tới".

"Tới đây hết đi!"  

 

Tần Ninh lại nhìn xem mấy người, quát lên.  

 

Hai người Liễu Lãng và Đoàn Thanh không dám trì hoãn, nhưng nhìn thấy Tần Ninh cầm thương trong tay, lại không dám tới gần.  

 

"Tới đây!"  

 

Tần Ninh tiếp tục quát.  

 

Cơ thể hai người run lên, vội vàng đi đến trước mặt Tần Ninh.  

 

Mà sáu người khác cũng không còn dám có bất kỳ hành động nào, đều đi theo Liễu Lãng và Đoàn Thanh, xuất hiện trước mặt Tần Ninh.  

 

"Đoàn Thanh, ta nói đưa thương cho ta, ta sẽ không giết ngươi, đúng hay không?"  

 

"Nhưng bây giờ, thế mà ngươi lại dẫn người trở về muốn giết ta?"  

 

Một tiếng bịch đột nhiên vang lên.  

 

Đoàn Thanh nghe được Tần Ninh nói vậy liền quỳ rạp xuống đất, khóc lóc: "Gia, ngươi tha cho ta, tha cho ta đi, ta cũng không dám nữa, là ta có mắt không biết Thái Sơn!"  

 

Liễu Lãng chỉ đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn.  

 

"Còn có ngươi!"  

 

Tần Ninh lạnh lùng nói: "Hắn ta nói, ngươi chưa hỏi rõ trắng đen đã muốn giết ta?  

 

Đệ tử của Thánh Hoàng Thiên Tông đúng là không coi ai ra gì đã quen rồi!"  

 

Một tiếng bịch vang lên, Liễu Lãng cũng đột nhiên quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch nói: "Là lỗi của ta, ta đột nhiên nảy lòng tham mới đến muốn giết ngươi, ta là kẻ hồ đồ khốn kiếp!"  

 

"Thật sao?"  

 

Tần Ninh chỉ lạnh lùng nhìn hai người, mặc cho hai người quỳ xuống trước mặt cầu xin tha thứ.  

 

"Được rồi!"  

 

Qua một hồi lâu, Tần Ninh mới nói: "Ta cũng không nói muốn giết các ngươi!"  

 

Nghe nói như thế, hai người lập tức vô cùng vui mừng.  

 

"Nhưng mà...", Tần Ninh chuyển lời, bàn tay vung lên, trong lòng bàn tay xuất hiện mấy viên đan dược đỏ như máu.  

 

"Đây là Phệ Tâm Huyết Linh Đan!"  

 

Hai người nghe nói như thế, không hẹn mà cùng nhìn về phía Tần Ninh.  

 

"Đan độc!"  

"Ăn Phệ Tâm Huyết Linh Đan này vào, các ngươi sẽ phải nghe lệnh của ta, cách một khoảng thời gian, ta không cho các ngươi giải dược, các ngươi sẽ phải chết!"  

 

Nghe thấy thế, Liễu Lãng và Đoàn Thanh lập tức không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Ninh.  

"Làm sao?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.