Chương trước
Chương sau
 Vô Thượng Thần Đế! Trước ta không còn một ai! Nếu như nói phần lớn những người là Thần Đế trong thế giới Thương Mang chỉ có thể được gọi là Thần Đế đại nhân vì bọn họ chỉ có thể đến cấp bậc Thần Đế.  

 

Thì Mục đại nhân được gọi là Thần Đế là vì ông sáng lập ra cảnh giới sau Thần Đế.  

 

Hai bên khác nhau hoàn toàn! Tần Mộng Dao tiếp lời: "Dù sao cũng phải xem thằng nhóc này ra sao rồi chứ. Chín kiếp thất bại rồi, chắc chắn kiếp thứ mười này không giống như trong kế hoạch nữa".  

 

"Vâng".  

 

Tạ Y Tuyền gật đầu.  

 

Mục Tử Huyên cũng mỉm cười: "Con cũng muốn gặp đại ca!"  

 

Lúc này, thấy ba nữ tử nghiêng nước nghiêng thành quyết định một cách chóng vánh như thế, ngọn lá xanh trên đầu cây con càng xanh hơn.  

 

Mượn cơ thể của lão hủ để đưa hồn niệm xuyên qua gặp Tần Ninh, thế người không hỏi được lấy một câu lão hủ có đồng ý không hả?  

 

Chuyện này không chỉ nguy hiểm với người mà cũng là nguy cơ ngập trời đối với lão hủ đó! Lỡ sơ sẩy cái là cơ thể bị sét đánh chết một nhánh đó biết không!  

 

Cây Thế Giới là cột sống của thế giới, là trụ chống trời cho tam giới mà! Chuyện này làm cây non vô cùng ấm ức.  

 

Trước kia, lúc Mục đại nhân còn ở đây, ông ta được xem như bảo bối của cả thiên địa mênh mông này, thân thể của cây Thế Giới dù có là bộ phận bị mục rữa thì cũng là chất liệu tuyệt vời để chế tạo thần khí.  

 

Chất dịch của cây Thế Giới thì càng là thần đan diệu dược.  

 

Khi đó ai mà không tỏ ra khúm núm với ông ta chứ?  

 

Nhưng bây giờ, Tần đại nhân nắm giữ vị trí tối cao, hễ có điều không hợp ý chút thôi là đòi đánh đòi mắng.  

 

Ai khóc nỗi đau này! Cùng lúc đó, dưới lòng đất Trung Tam Thiên.  

 

Đã vài tháng trôi qua, mỗi ngày Tần Ninh đều hấp thu dịch sinh mệnh bản nguyên để chữa trị vết thương của bản thân, cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái.  

 

Ba người Khúc Phỉ Yên, Chiêm Viễn và Thạch Cảm Đương cũng thu hoạch được rất nhiều.  

 

Sự quyến rũ toát ra từ Khúc Phỉ Yên thoạt trông như càng ăn sâu vào máu nàng hơn, quần áo và trang sức rất khó để che đậy một vài nơi trên người nàng, da thịt lộ ra ngoài như muốn hút hồn người ta.  

 

Người có sự thay đổi lớn nhất Chiêm Viễn.  

 

Chiêm Viễn vốn trông chẳng khác gì một ông đạo sĩ già trung niên gầy xác xơ đầy chán chường, nhưng nay gương mặt đã trở nên thanh tú tạo ấn tượng tao nhã, lịch sự cho người nhìn.  

 

Những cành cây con kia gãy rồi lại mọc ra, cuồn cuộn không dứt.  

 

Ba người lặng lẽ chờ.  

Cuối cùng Tần Ninh cũng tỉnh lại. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.