Không khỏe?
Lừa ma hay gì?
"Nhưng mà cha ơi, Tần đại nhân đã chỉ đích danh bảo người...", Tạ Y Tuyền chưa kịp nói hết lời thì bóng dáng Tạ Thanh đã biến mất, chẳng biết ông ấy đã chạy đi đâu.
Tạ Y Tuyền ngây ra như phỗng.
Nhưng rồi không lâu sau, cô ấy lại tỏ ra không hề gì.
Cha... thần kinh như vậy nào giờ rồi.
Nên cô ấy cũng đã quen! Bóng người chợt lóe, Tạ Y Tuyền biến mất, không lâu sau cô ấy lại xuất hiện trong Cửu Thiên Vân Minh.
"Y Tuyền?"
Tần Mộng Dao thấy Tạ Y Tuyền xuất hiện thì ngờ vực hỏi: "Phụ thân con đâu?"
"Cha con bảo... ông ấy không khỏe nên không đến được, sao thế ạ?
Tần đại nhân?"
Tạ Y Tuyền trả lời.
Nghe thấy xưng hô Tần đại nhân này, Tần Mộng Dao sừng sộ lên, mắng: "Con bé này, suốt ngày cứ dì Dao với Tần đại nhân, gọi ta là mẹ thì có làm sao?"
Gương mặt xinh đẹp của Tạ Y Tuyền ửng hồng, cô ấy nói: "Mẹ là người đứng đầu Cửu Thiên Vân Minh, mọi người đều gọi mẹ là Tần đại nhân mà".
"Tẩu tử ngượng kìa!"
Lúc này, Mục Tử Huyên chắp tay lại sau lưng rồi nhón chân tới gần Tạ Y Tuyền, không kìm được trêu ghẹo cô ấy: "Tẩu tử đúng là càng nhìn càng thấy đẹp, đại ca có phúc thật đó!"
"Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673367/chuong-8603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.