Chương trước
Chương sau
 "Xích mích?  

 

Dù sao cũng là người một nhà, còn có thể đánh nhau được sao?"  

 

Tạ Thanh bất đắc dĩ nói: "Nói cho cùng vẫn là mẹ con và bát nương của con...”, "Tần Mộng Dao, Minh Nguyệt Tâm, hai người này đều vô cùng kiêu ngạo, Tần Mộng Dao giữ vững ở lại Vân Giới, bảo vệ Vân Giới, còn cha con thì cũng đã chạy rồi, dù sao bà ấy vẫn tin tưởng cha con”.  

 

"Còn bát nương kia của con, trước kia ta cũng không cảm thấy bà ấy không thể rời bỏ cha con như vậy, bây giờ lại muốn đi ra ngoài tìm cha con, không thể ngăn được”.  

 

"Chậc, phụ nữ mà, cô đơn lâu rồi sẽ không chịu nổi”.  

 

Tần Ninh nghe vậy, trong lòng cạn lời.  

 

Nếu Minh Nguyệt Tâm ở đây, người còn dám nói như vậy sao?  

 

Chắc chắn sẽ đánh chết người!   

 

"Các đệ đệ muội muội thì sao?"  

 

"Mấy đứa nhóc kia sống rất tốt, đều như bị thần kinh, nhìn qua thì trong lão Mục gia cũng chỉ có một mình con là người bình thường...”, Tạ Thanh tùy tiện nói: "Nhưng mà bây giờ, bên trong Cửu Thiên Vân Minh đúng là có chút vấn đề, nhưng ta không nói ra được, dẫu sao phần lớn đều là Tần Mộng Dao và Lục Thanh Phong quản lý, mẹ con và sư phụ con, hai người kia thật là... ác!"  

 

"Ác?"  

 

Tần Ninh không hiểu.  

 

Tạ Thanh nói: "Cha con trấn giữ Thương Mang vẫn luôn không có chuyện gì, cha con vừa đi đã xuất hiện một số người có ý đồ, không ác một chút đúng là không được”.  

 

"Vậy ông nội bà nội con thì sao?"  

 

Ông nội Mục Thanh Vũ, bà nội Diệp Vũ Thi cũng là Thần Đế.  

 

Lão mục nhà một đại gia đình Thần Đế, Tần Ninh từ nhỏ tuy không phải là ngậm chìa khóa vàng ra đời, nhưng là sau đó đúng là coi như là chân chính tiêu chuẩn thần nhị đại, thần ba đời.  

 

Ông nội bà nội là Thần Đế! Cha, mẹ là Thần Đế.  

 

Sư phụ là Thần Đế.  

 

Nghĩa phụ là Thần Đế.  

 

Bối cảnh này đúng là không tầm thường!   

 

"Ta nào biết...”, Tạ Thanh nghiêng người dựa vào tảng đá xanh, ngẩng đầu nhìn trời, bất đắc dĩ nói: "Hai người kia đã sớm không quan tâm đến chuyện đời, chắc hẳn nếu Vân Giới không sụp, Cửu Thiên Vân Minh không giải tán, hai người bọn họ sẽ không đi ra đâu, cả đời đã phải bận tâm vì cha con rồi, bây giờ còn quan tâm gì nữa?  

 

Nếu ngày nào đột nhiên xuất hiện, chắc hẳn cũng có thể mang về cho con một người mẹ nữa đấy”.  

 

"Người đúng là cái gì cũng nói được”.  

Tần Ninh cạn lời nói: "Nếu ông nội bà nội con mà ở chỗ này, chắc chắn sẽ chém người...”, "Hừ, ai sợ ai chứ, Long tộc ta có hàng vạn con dân, ta phải sợ chắc?"  

 

"Không cần vội”.  

 

Tạ Thanh lại đột nhiên nói: "Con khoan hẵng đi, cứ ở phía dưới này quan sát thêm một chút, có một vài thứ rất cổ quái, ta cũng không nói ra được, dù sao con cứ xem một chút trước đã, phía trên có chúng ta, vẫn chịu đựng được”.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.