Chương trước
Chương sau
 Ầm... Mà lúc tất cả mọi người bị ngăn cách không có biện pháp nào, bầu trời lại chấn động bất an, toàn bộ hàng tỷ hàng vạn sinh linh ở Trung Tam Thiên đều cảm giác được, ngẩng đầu nhìn lại.  

 

Chỉ thấy phía trước, bên trong không gian bị phong ấn, trong bóng tối có một bóng người sáng loáng đột nhiên hiện ra.  

 

Người kia mặc trường sam màu trắng, khoác trường bào màu trắng, tóc dài bay phấp phới, phong thái phi phàm.  

 

Nhìn một cái, bóng người kia dường như đang cách mọi người rất xa, nhưng lại như gần trong gang tấc, gần đến mức mỗi người ở đây đều có thể thấy rõ sợi lông màu trắng trên áo thanh niên kia.  

 

Công tử vô song! Phiêu dật như tiên! Thanh niên áo trắng này mang đến cho người cảm giác như thế.  

 

"Hả?  

 

Thật sự đi vào Trung Tam Thiên rồi sao?"  

 

Thanh niên áo trắng mỉm cười, giọng nói cũng vô cùng ôn nhu, vô cùng êm tai, khiến người ta có một loại cảm giác như gió xuân.  

 

Thế nhưng đây chỉ là người thứ nhất.  

 

Ngay sau đó, bóng người thứ hai, bóng người thứ ba, bóng người thứ tư... Tổng cộng chín mươi chín bóng người dần dần hiện ra từ vị trí chín mươi chín thần binh nổ tung.  

 

Mà mỗi một người đều có khí chất không gì sánh kịp.  

 

Khí chất của Tiên Nhân.  

 

Bên ngoài vùng đất vạn dặm bị phong ấn lúc này có không biết bao nhiêu người đang tụ tập, tất cả đám người đều đứng ngoài thế giới phong ấn nhìn vào bên trong, nhìn về phía chín mươi chín vị Tiên Nhân kia.  

 

"Đó chính là Tiên Nhân?"  

 

"Không phải Tiên Nhân ở Thượng Tam Thiên không có cách nào giáng xuống Trung Tam Thiên sao?"  

 

"Đúng vậy...", "Nhưng những Tiên Nhân này, nhìn đúng là... không tầm thường...", "Khí chất không diễn tả được, không giống chúng ta một chút nào".  

 

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.  

 

Tiên Nhân giáng lâm tại thế! Điều này thực sự quá kinh khủng.  

 

Tuy trong lòng kính sợ, mọi người vẫn nghển cổ lên xem, muốn thấy được phong thái của Tiên Nhân.  

 

"Mau nhìn kìa mau nhìn kìa, đó là tiên nữ...", bên trong chín mươi chín đạo bóng người có một người nổi bật như hạc giữa bầy gà.  

 

Dung nhan xinh đẹp trắng trẻo như tuyết, chân trần điểm giữa không trung, một bộ váy dài phiêu đãng bay lên càng làm nổi bật lên khí chất Tiên Nhân mờ mịt.  

 

"Lư Tử An!"  

 

Giọng nói của người phụ nữ này vô cùng linh hoạt kỳ ảo êm tai, cười mỉm nhìn thanh niên áo trắng xuất hiện đầu tiên, nói: "Không ngờ ngươi sẽ đến!"  

 

Lại tới đây làm cái gì?"  

 

Liễu Chỉ Như cười tủm tỉm nói: "Bản cô nương thích, lần này cũng coi như đến để trải nghiệm, nhưng mà nhìn những võ giả ở Trung Tam Thiên này chẳng có gì khác biệt với đám võ giả trong các hoàng triều, gia tộc, tông môn dưới trướng Hoa Cái Thánh Địa chúng ta cả!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.