Chương trước
Chương sau
 "Ta lấy huyết nhục hồn phách của bản thân làm chất dẫn, ta lấy chín mươi chín chí bảo làm chất dẫn, chính là để chín mươi chín vị Tiên Nhân giáng lâm, tiêu diệt ngươi ở chỗ này".  

 

Diệp Chi Vấn hờ hững nói: "Tần Ninh, con đường của ngươi đến đây là kết thúc".  

 

Giờ phút này, Diệp Chi Vấn hoàn toàn biến mất.  

 

Lần này Diệp Chi Vấn không lựa chọn tự mình cứng đối cứng với Tần Ninh, mà là lấy phân thân này của mình làm cái giá, lấy chín mươi chín thần binh mạnh mẽ nhất Trung Tam Thiên trăm vạn năm làm cái giá, để triệu hồi ra chín mươi chín vị Tiên Nhân giáng lâm từ Thượng Tam Thiên.  

 

Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn biến mất, trong lòng đã hiểu ra.  

 

Diệp Chi Vấn đang chờ Chiêm Ngưng Tuyết thành công thành tiên, bởi vì vào thời điểm này, vách ngăn giữa Thượng Tam Thiên và Trung Tam Thiên sẽ yếu bớt, mà những Tiên Nhân kia lại dựa vào chín mươi chín thần binh để giáng xuống Trung Tam Thiên.  

 

"Ngươi đúng là nhọc lòng chỉ vì để giết ta...", Tần Ninh lẩm bẩm, cả người bay lên trên không.  

 

Lần này, chín mươi chín vị Tiên Nhân từ Thượng Tam Thiên đến rốt cuộc như thế nào! Ầm... Đột nhiên, một tiếng nổ tung vang ra, mặt đất trong phạm vi vạn dặm cũng không ngừng rung chuyển.  

 

Mà sắc mặt đám người bị đẩy ra vô cùng khó coi.  

 

Bọn họ đã sớm bị lực lượng kinh khủng kia trực tiếp đẩy ra ngoài vạn dặm, trước mắt chỉ có một màu đen kịt, căn bản không nhìn thấy cái gì.  

 

Càng khủng bố hơn chính là không gian đã bị phong tỏa.  

 

Khúc Phỉ Yên là người có thực lực mạnh nhất, lúc này điều khiển hai thanh kiếm lớn, nhưng căn bản cũng không có cách nào đục vỡ vách ngăn vô hình kia.  

 

Không gian phía trước bị tách ra, đã hoàn toàn không cùng một chỗ với Trung Tam Thiên.  

 

"Đáng chết!"  

 

Khuôn mặt Khúc Phỉ Yên đỏ lên, quát: "Ta không phá nổi!"  

 

Sắc mặt mấy người Ngụy Hiên, Lý Ngọc Tinh, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, và Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển, Hứa Huyền Diệp cũng vô cùng khó coi.  

 

Làm sao bây giờ?  

 

Khúc Phỉ Yên có thực lực mạnh nhất còn không cách nào phá được, vậy bọn họ có thể làm thế nào?  

 

"Diệp Chi Vấn này đúng là đáng chết!"  

 

Khúc Phỉ Yên nhìn về phía Thạch Cảm Đương ở một bên, quát hỏi: "Rốt cuộc người này là ai?"  

 

"Ta cũng không biết".  

 

Thạch Cảm Đương không nhịn được rụt cổ một cái, nói: "Dù sao từ lúc ở đại lục Vạn Thiên, Diệp Chi Vấn này đã giống như con gián đánh không chết, thần thần bí bí, sư phụ nói chắc là người quen cũ từ Thương Mang Vân Giới, nhưng rốt cuộc là ai thì hắn cũng không biết".  

"Đáng chết!"  


 

Bọn họ không thể ở trong thế giới này được, thế nhưng Diệp Chi Vấn lại có thể triệu hồi bọn họ xuống.  

 

Điều này khiến trong lòng tất cả mọi người đều rung động.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.