Chương trước
Chương sau
 Cũng không phải hắn bảo đám người kia đi theo.  

 

Sau khi tiến vào trong sương đen, ban đầu mọi người lẫn còn có thể nhìn thấy đối phương, thế nhưng khi hạ xuống sâu hơn, thậm chí là người ngay bên cạnh còn không thấy được nữa.  

 

Làn sương đen này có thể ngăn cách ánh mắt, cũng ngăn cách cả việc thăm dò.  

 

Giờ phút này Tần Ninh cũng không có cách nào cảm nhận được bên cạnh có người tồn tại, cho đến cuối cùng hắn đã đặt chân lên trên mặt đất.  

 

Dường như đã đi đến chỗ sâu nhất dưới vực sâu.  

 

Tần Ninh thở ra một hơi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước.  

 

Cuốn sách vạn khí trong tay hóa thành từng tờ giấy màu vàng kim, lập tức bộc phát ra ánh sáng vàng vạn trượng, khuếch tán ra ngoài.  

 

Từng luồng khói đen trực tiếp bị thổi bay.  

 

"Sư phụ".  

 

Một giọng nói vang lên, cách đó không xa, hai người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi vừa vặn thấy cảnh này, vội vàng chạy tới.  

 

Mà qua một hồi lâu, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo cũng đi đến.  

 

Tất cả mọi người đều rơi từ bên trên xuống, khoảng cách phân tán cũng không tính là xa.  

 

Tần Ninh nhìn mấy người, mở miệng nói: "Cẩn thận một chút".  

 

"Ừm".  

 

"Vâng".  

 

Lúc này, cuốn sách vạn khí tản ra ánh sáng vàng khiến cho sương đen trên mặt đất xung quanh trong phạm vi mười dặm bị xua tan, nhìn một cái, mặt đất dưới vực sâu này toàn là những viên đá kỳ quái lởm chởm, ngưng tụ thành từng ngọn núi.  

 

Những ngọn núi kia đều ở gần nhau, tỏa ra ánh sáng chói mắt, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác giống như là từng vị thần bảo vệ tràn ngập uy nghiêm, áp lực.  

 

Tần Ninh dẫn mấy vị đệ tử tiếp tục đi về phía trước.  

 

Không lâu sau, đám người Trần Nhất Mặc, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư cũng lần lượt tụ tập tới.  

 

"Nơi này vô cùng âm trầm...", Diệp Nam Hiên không nhịn được nói: "Cảm giác rất kỳ quái, không nói đến kinh khủng, mà còn giống như sau khi tiến vào nơi này vẫn luôn bị người nào đó nhìn chằm chằm vậy...", "Đúng là bị nhìn chằm chằm".  

 

Tần Ninh nói: "Xem ra lần này chưa giải quyết được Ma tộc trong Trung Tam Thiên, đám Ma tộc này đã không nhịn được mà ra tay trước".  

 

Cái gì?  

 

Nghe ý của Tần Ninh thì tất cả những điều này đều là do Ma tộc chuẩn bị! "Không thể nào...", Diệp Nam Hiên ngạc nhiên nói.  

 

"Cứ cẩn thận một chút đi!"  

 


"Không thấy Thần sư huynh!"  

 

Lúc này Lý Nhàn Ngư nhìn đám người bên cạnh, nói: "Vừa rồi đã không có...", bây giờ Thần Tinh Dịch cũng đã đến cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến, không dễ chết như vậy được.  

Chỉ là tất cả mọi người đều đi cùng nhau, chỉ có mỗi tên nhóc này là không thấy, đúng là kỳ quái. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.