Chương trước
Chương sau
 "Hơn nữa, chưa đến cảnh giới Hư Không Biến sẽ không có cách nào khống chế lực lượng hư không, căn bản sẽ không giết chết được nó".  

 

Tần Ninh đã nhìn ra, tuy đám Mặc Kim Thú này đều là tiên thú ở tiên giới, thế nhưng bản thân nó cũng đang bị trọng thương, ánh sáng lân giáp toàn thân vô cùng ảm đạm, nếu không phải như thế, Tần Ninh cũng không có khả năng để đến bây giờ mới phát hiện ra.  

 

Nhưng cho dù đang bị thương cực kỳ nặng, đám Mặc Kim Thú này cũng không phải là thứ mà võ giả dưới cảnh giới thất biến có thể đối phó.  

 

Mà nghe được lời này của Tần Ninh, võ giả từ cảnh giới thất biến trở lên trong không ít gia tộc, tông môn xung quanh đều lần lượt bước ra, đằng đằng sát khí.  

 

Mà võ giả phía dưới thất biến thì được bảo vệ ở phía sau.  

 

Nhưng vào lúc này, biến cố lại xảy ra lần nữa.  

 

Khói đen cuồn cuộn lao đến từ phía sau đám người.  

 

Từng con Phúc Thi Trùng vốn đã chạy đi, thế mà bây giờ lại quay về!

Lần này, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.  

 

Thực lực của Phúc Thi Trùng vốn không được tính là mạnh mẽ, thế nhưng cả người đều là độc.  

 

Còn sống sẽ phun độc.  

 

Chết nổ tung cũng sẽ có độc! Loại độc này không có ảnh hưởng lớn với võ giả, nhưng nơi này làm gì có nhiều võ giả cảnh giới Hư Tiên, thập biến thập nhất biến thập nhị biến như vậy.  

 

Lần này, dường như mọi người đã bị trói chặt như bánh chưng, bị tấn công từ cả hai phía   

 

Từng con Mặc Kim Thú, từng con Phúc Thi Trùng điên cuồng lao đến, trong nháy mắt, trời đất xung quanh hoàn toàn hỗn loạn.  

 

Mà khi từng con Mặc Kim Thú đột ngột mọc lên từ mặt đất, thân thể trăm trượng lao ra, quang cảnh dưới lòng đất cũng hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.  

 

Vốn dĩ mặt đất lởm chởm vảy thạch này đều là do từng con Mặc Kim Thú tụ lại cùng một chỗ hình thành, bây giờ đám Mặc Kim Thú này lần lượt phóng lên tận trời, lao thẳng về hướng bọn họ, tình thế phía dưới cũng đã hiện ra ở trước mặt mọi người.  

 

Nhìn qua, mặt đất dưới chân giống như là vực sâu, nhìn xuống dưới sẽ thấy hình như có tiếng gió vô tận đang gào thét ra, cuốn theo những luồng khói đen từ dưới đáy vực sâu đột ngột bay lên khỏi mặt đất.  

 

Đám người vừa đề phòng Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng tấn công, vừa nhìn xuống thế giới dưới đất.  

 

Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?  

 

Tần Ninh cũng nhìn xuống phía dưới, nhíu mày lại.  

 

Việc đã đến nước này, nếu có người buộc hắn tới đây, vậy cứ xuống dưới nhìn xem là được.  

 

Dù sao cũng không thể tránh được.  

 

Tần Ninh nhìn thẳng xuống phía dưới, quát: "Đi theo ta".  

Mà phía sau, từng con Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng vẫn bám theo như dòi trong xương.  

 

Nhìn thấy Tần Ninh dẫn đám người, đi xuống phía dưới mặt đất, không ít người cũng vội vàng đuổi theo.  

Xâm nhập xuống phía dưới, mọi người dần dần tiến vào trong làn sương đen, nhìn thấy những người kia cũng đi xuống, Tần Ninh không nói cái gì. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.