Bắc Tuyết Thiên, trong một thành trì rộng lớn nối liền với một vùng núi.
Vùng núi này chính là địa bàn của Ngự Hư Tông - một thế lực lớn khác ở trong Bắc Tuyết Thiên.
Mà lúc này, trước sơn môn Ngự Hư Tông đang có hàng ngàn bóng người đứng vững, khí thế nghiêm nghị cứ như đang đợi cái gì.
Dần dần, trời đất phía trước đột nhiên có hàng vạn bóng người xuất hiện…
"Ha ha ha ha...", một tiếng cười to vang vọng ra.
"Hư tông chủ tự mình chờ đợi khiến Lục Trảm Thiên ta phải cảm thấy cực kỳ xấu hổ!"
Theo tiếng cười to đó, từng bóng người ngồi trên phi cầm lần lượt đi đến từ phương xa, rơi xuống ngoài sơn môn Ngự Hư Tông.
"Ha ha, Trảm Thiên huynh, nói lời này không phải là khách khí sao?"
Tông chủ Ngự Hư Tông - Hư Minh Triết lúc này mặc một bộ trường bào, trên mặt để râu dài, cười ha hả đi lên phía trước nói: "Khách quý đến chơi khách quý đến chơi!"
Hai người gặp nhau, ôm một cái thật chặt, sau đó tách ra.
"Mời!"
Hư Minh Triết cười nói: "Đã đợi từ lâu".
"Được!"
Một đám cường giả Trảm Nhật Tông đi theo Lục Trảm Thiên đến lần lượt đi vào bên trong Ngự Hư Tông.
Đám người ngồi xuống bên trong một đại điện của Ngự Hư Tông.
Lục Trảm Thiên nhìn về phía Hư Minh Triết, cười ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673207/chuong-8443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.