Điều này khiến không ít dân chúng sợ mất mật, không hỏi rõ mọi việc, đã lập tức rời khỏi thành Cửu Dương.
Lục trưởng lão của Thượng Môn Đạo đã đánh tới.
Lần này có thể bị giết chết.
Thế nhưng lần sau thì sao?
Lần sau sẽ như thế nào?
Nơi này không thể ở được nữa.
Trên tường thành, Dương Thiên Nghi nhìn võ giả bốn phía chạy trốn khỏi thành Cửu Dương, trong lòng chua xót không nói ra được.
"Cha...", bên cạnh ông ta, con trai Dương Nguyên Đông mở miệng nói: "Người đừng khổ sở".
"Ta không phải đang khổ sở!"
Dương Thiên Nghi quát khẽ: "Ta đang giận dữ, bởi vì Thượng Môn Đạo không thèm nói đạo lý".
"Lúc đầu, hôn sự của Doanh Doanh và Đạo Vân Sinh chính là Đạo Minh Tu cưỡng ép".
"Đạo Vân Sinh kia ở trong Thượng Môn Đạo, ỷ vào phụ thân là lục trưởng lão, không biết đã vừa dụ dỗ vừa lừa lọc, ra tay với bao nhiêu cô gái rồi, căn bản không phải loại tốt lành gì".
"Nhà họ Dương chúng ta đã liên tục khúm núm, nhường nhịn, gả Doanh Doanh cho hắn ta, thế nhưng tên này lại còn nhắm đến cả Uyển Uyển".
Dương Thiên Nghi giận dữ quát: "Ngày đó nếu ta ở đấy, sao chỉ có thể thiến hắn ta không được chứ, ta sẽ trực tiếp giết tên súc sinh Đạo Vân Sinh kia".
Dương Nguyên Đông vội vàng trấn an: "Phụ thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673043/chuong-8279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.