Mà giờ phút này, sắc mặt của ba người Lâm Khải, Lâm Duệ và Lâm Du Du cũng cực kỳ khó coi.
Lâm Bằng Chính là cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến, trong Vô Tương Thiên cũng thuộc cấp bậc cường giả.
Thế mà giờ đây lại bị Tần Ninh giải quyết như vậy.
“Lâm Thần!”
Lúc này, Lâm Du Du mở miệng nói: “Ngươi đừng kích động”.
“Kích động?”
Tần Ninh căn bản không để ý đến tiếng kêu thảm thiết của Lâm Bằng Chính, mặt trời đỏ rực tản ra khí nóng vô tận, dần dần cắn nuốt hết thân thể Lâm Bằng Chính.
“Sự việc nên làm từ sớm, lại kéo dài đến ngày hôm nay, ta đã phải trả một cái giá đắt, lần này, ai cũng không bảo vệ được Lâm tộc”.
Lâm Du Du quát: “Hôm nay ngươi gây ra họa lớn, năm đó, ngươi thân là đệ tử Lâm tộc, hẳn là biết rõ, căn cơ của Lâm tộc, chẳng lẽ ngươi nhất định phải khiêu khích những người kia, ngươi mới chịu dừng tay sao?”
“Lâm Uyên bị phế, Sở Vân Nhân bị giết, lửa giận của ngươi, hiện giờ cũng nên tiêu tan rồi!”
“Không đủ”.
Dứt lời, hai mắt Tần Ninh đỏ ngầu: “Còn lâu mới đủ, cho dù người Lâm tộc chết hết, căn bản là vẫn không đủ! Không đủ!”
Ầm… Đột nhiên, Lâm Bằng Chính bộc phá ra tiếng gầm rú long trời lở đất.
Hơi thở khủng bố tản ra.
“Đủ rồi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672844/chuong-8079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.