Suy nghĩ này làm Vân Sương Nhi đột nhiên nở nụ cười hiếm thấy. Đó là một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, lộ rõ nét đẹp thanh thuần của một giai nhân.
Vào lúc này, Thánh Như Vân chết điếng người.
Vân Sương Nhi không những đánh nàng ta một cái rồi bỏ đi mà còn đứng ở đó cười nữa, cười cái gì chứ?
Cười nhạo Thánh Như Vân nàng ta vô dụng à?
"Ngươi không được đi!"
Giờ phút này, Thánh Như Vân thẹn quá hóa giận, tung một kiếm vào lưng của Vân Sương Nhi.
Tuy nhiên, Vân Sương Nhi đang định đi chỗ khác thì cảm nhận được có người đánh lén sau lưng, nét mặt tức khắc trở nên lạnh lùng, cô ấy xoay người tung thêm một chưởng nữa.
Ầm... Chưởng kình hùng hậu, nguyên lực bùng nổ.
Một loạt tiếng nổ tức thì chìm đắm cả bên ngoài sơn cốc.
Thánh Như Vân lại bước lùi ra sau, mặt mày tái mét.
Cả hai người đều có cảnh giới Vô Ngã tầng ba nhưng khoảng cách giữa nàng ta và Vân Sương Nhi lại quá lớn.
Dù nàng ta đã dùng hết mọi thủ đoạn nhưng vẫn không thể chống lại Vân Sương Nhi.
"Ngươi...", vù! Vân Sương Nhi xuất hiện trước mặt Thánh Như Vân rồi giơ tay xách nàng ta lên, cảnh cáo: "Ngươi mà chọc ta lần nữa thì ta sẽ giết ngươi thật đấy".
Giờ phút này, nhiều đệ tử thiên viện xung quanh đều thẫn thờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672709/chuong-7944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.