Là cường giả hàng đầu Tinh Thần Biến nhị biến.
Thấy nét mặt lạnh lùng của Tô lão, Đàm Tùng lập tức nhát như cáy.
Ông ta có thể tỏ ra vênh váo trước mặt Thánh Vân Phong, Khương Dực và mấy người khác nhưng ông ta không dám làm vậy trước các thái thượng trưởng lão.
Lúc này, lại có một vị thái thượng trưởng lão đi ra, là một cụ bà lưng còng, mí mắt xệ xuống, giọng khàn khàn: "Tiểu Đàm... hà cớ gì ngươi lại kinh động đến Bằng đại nhân chứ...", Đàm Tùng hoảng đến nỗi sắp khóc.
"Vũ bà bà, không phải ta thật mà, là hắn, là tên nhóc này cơ...", Đàm Tùng hèn nhát chỉ vào Tần Ninh, thú thật.
Mà lúc này, Thánh Viễn Sơn cũng đã nhìn thấy Tần Ninh.
"Tần công tử, Bằng đại nhân là lão tổ của học viện Thánh Hoàng bọn ta, há có gì... ngươi lại kinh động đến ngài ấy?"
Tần Ninh bĩu môi trả lời: "Các ngươi căng thẳng cái gì, có phải ta đánh thức nó để đem đi nấu ăn đâu, ta chỉ mượn dùng một lát thôi mà".
"Vả lại, vào cái năm Thánh Thiên Kim Bằng của học viện Thánh Hoàng nổ tung, chính ta là người đã giúp các ngươi làm nó bình tĩnh trở lại, nếu không thì học viện Thánh Hoàng đã thành cát bụi từ lâu rồi".
"Ta phải đến nhà họ Hoa và hỏi xem mấy người bên đó có ý gì, cứ giết ta mãi không chịu để ta yên, ta không thể tìm thứ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672675/chuong-7910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.