Chiến Thiên Vũ cung kính chắp tay lại.
"Vị này chính là Lâu Tiêu, đảm nhiệm chức trưởng lão thiên viện ở học viện Thánh Hoàng. Sau này Tần tiên sinh có gặp phiền phức gì trong học viện Thánh Hoàng có thể tìm đến Lâu Tiêu ạ".
Tiếp đến, Lâu Tiêu tiến lên và chắp tay chào hỏi: "Tại hạ Lâu Tiêu, bái kiến Tần tiên sinh".
"Đừng khách sáo".
Tần Ninh cười nói: "Ta vào học viện Thánh Hoàng là để tìm thê tử ta nên sẽ không gây rắc rối gì đâu, sau khi qua kỳ thi sát hạch, vào học viện cũng sẽ không chuốc phiền toái cho ngươi".
"Vâng vâng vâng...", Chiến Thiên Vũ đứng kế bên lại cười giả lả, không đáp lời.
"Ngươi cười cái gì thế?"
Tần Ninh thấy Chiến Thiên Vũ bật cười thì đính chính: "Ta nói thật đấy, ta sẽ không gây rắc rối gì đâu".
"Vâng, tiên sinh nói đúng cả".
Không gây rắc rối?
Ông ta điên mới tin! Tần Ninh quá nổi bật, cho dù tự bản thân hắn không gây phiền phức thì rắc rối cũng sẽ kéo tới tìm hắn thôi.
Hơn nữa, trong một số lão già thâm niên của học viện Thánh Hoàng có người có mối quan hệ mật thiết với Thông Thiên Đại Đế năm xưa, nhưng cũng có người cực kỳ chướng tai gai mắt Thông Thiên Đại Đế.
Giờ đây, Thông Thiên Đại Đế lại vào học viện Thánh Hoàng dưới một thân phận khác, thế chẳng phải sẽ khuấy động nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672517/chuong-7752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.