Nghĩa tử của Thông Thiên?
Lý Nhàn Ngư dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tần Ninh.
Còn có việc này sao?
Khó trách, khi vừa mới vào thành, nhìn thấy ba chữ trên cổng thành kia, hắn ta lại cảm thấy rất quen thuộc.
Thì ra là chữ viết của sư tôn! Rồng bay phượng múa! Mệt cho hắn ta còn rối rắm, không biết tại sao chữ viết của sư tôn lại xuất hiện ở thành Đông Thiên này.
Thì ra là còn có chuyện này.
Lý Nhàn Ngư âm thầm liếc mắt nhìn sư tôn mình, thế nhưng Tần Ninh lại coi như không nghe thấy.
Lúc này, Chiến Linh Uyên tìm đến một toà tửu lâu, trông có chút xa hoa quý phái, hơn nữa, võ giả ra vào nơi này thấp nhất cũng có thực lực cảnh giới Chân Ngã.
Đi lên tầng hai, bốn người ngồi xuống vị trí cạnh cửa sổ, thật rõ ràng, đây không phải là lần đầu tiên Chiến Linh Uyên tới đây, đối với đồ ăn trong tửu lâu, hắn ta rất có hiểu biết, gọi ra cả một bàn đồ ăn.
Lần này, coi như là Lý Nhàn Ngư được mở mang tầm mắt.
Trên thực tế, mỗi lần đi cùng với Tần Ninh, lần nào hắn ta cũng được mở rộng tầm mắt, tình cảnh được nhìn thấy cũng càng ngày càng cao.
Lúc này, hai tay Chiến Linh Vân chống má, nàng ta nhìn thấy trò hai người nói: “Đây là Đông Thiên Lâu, cũng là sản nghiệp của gia tộc Đông Thiên lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672371/chuong-7606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.