Mặc Vân Thượng Nhân mặc một bộ đạo bào đi ra.
Ở trong một trăm mười tám linh uẩn này, người có thiên phú xếp thứ ba đương nhiên thuộc về ba hạng mạnh nhất, uy năng đương nhiên là vô địch.
Mặc Vân Thượng Nhân đi ra một bước, bên ngoài cơ thể có ánh sáng nhàn nhạt hiện lên.
Thân xác linh uy vạch ra một linh trụ.
Linh trụ kia là chứng minh thiên phú.
Lúc này, linh trụ của Mặc Vân Thượng Nhân cao đến trăm trượng, tỏa ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt.
Linh uy là do thiên phú hiện hóa cụ thể, mà linh trụ này chính là lực lượng căn bản của linh uy.
Khí tức kinh khủng lúc này bộc phát ra, tất cả mọi người đều cảm thấy được sức mạnh lan tràn.
Linh trụ trăm trượng trong nháy mắt đã hóa thành lực lượng kinh khủng ngút trời, tàn phá trong Tỏa Thiên Tù Địa Vạn Minh Trận.
Tần Ninh mỉm cười nhìn Mặc Vân Thượng Nhân đánh tới, nói: "Ta tự hỏi người có thiên phú mạnh hơn ta ở Thượng Nguyên Thiên có phải là không tồn tại hay không".
Hắn bước chân ra, vừa dứt lời thì linh trụ sau lưng cũng lơ lửng bay lên.
Linh trụ nhạt màu như ánh trăng kia bay thẳng đến chân trời, cao đến chín trăm trượng, trong nháy mắt đã bùng nổ, lực linh trụ hóa thành quyền ảnh đầy trời, lao thẳng tới chỗ Mặc Vân Thượng Nhân, ngay lập tức khiến cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672155/chuong-7390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.