Giờ phút này Tần Ninh bên trong Tỏa Thiên Tù Địa Vạn Minh Trận, nhìn một trăm mười tám thân thể linh uẩn kia.
Linh uy vô địch.
Thiên phú tụ tập.
Thiên phú là vô hình, nhưng lấy căn bản linh uẩn đã hóa thành linh uy, có thể ngưng tụ hiện ra, sau đó tạo thành lực bộc phát kinh khủng.
Hơn nữa sức bùng nổ của linh uy căn bản không được quyết định mạnh yếu nhờ thực lực.
Thiên phú bùng nổ, đương nhiên phải lấy thiên phú để chống lại.
Ánh mắt Tần Ninh vô cùng bình tĩnh, há mồm nuốt thân xác của Cửu Nguyên Đan Đế xuống.
Bây giờ đã không có thời gian dung hợp từ từ rồi.
Tỉ tý thiên phú.
Vậy thì so một lần đi.
Trong lòng trầm xuống, hai tay Tần Ninh kết ấn ngay lập tức.
Hắn ngồi xếp bằng dưới đất, một bóng người hư ảo thoát khỏi thân thể, bay lên trời.
Giờ phút này, người kia mặc một bộ quần áo trắng, nhìn về phía một trăm mười tám đạo bóng người ở bốn phương tám hướng bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Ai tới trước!"
Tần Ninh hét lên một tiếng, chắp tay đi tới trước, ánh mắt trong trẻo nhìn khắp xung quanh.
Chỉ trong phút chốc, một bóng người đã trực tiếp bước ra, xông thẳng về phía Tần Ninh.
"Tên nhóc mồm còn hôi sữa kia, dám giết con cháu ta, cướp linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672154/chuong-7389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.