“Ngươi yên tâm, bây giờ ta vẫn không thể dung hợp với cô ta, chỉ có điều ngươi dùng đạo Thánh Nhân của ngươi để chỉ ấn con đường Thiên Nhân của ta, đấy là sự khinh bỉ đối với ta!”
“Đường đường là nữ chiến thần, Thánh Nhân sao hợp với con đường của ta?”
Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừ nói.
Tần Ninh cau mày.
“Ngươi là nữ chiến thần phương nào ta có thể cảm nhận được, có lẽ ta của thời kỳ đỉnh phong cũng không bằng thời kỳ tột cùng của ngươi!”
“Ngươi đến từ nơi nào?”
“Ngoài Thương Mang Vân Giới?”
Nghe thấy lời này, Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừm nói: “Thương Mang Vân Giới? Nếu không phải vì Thương Mang Vân Giới thì ta cũng sẽ không như vậy”.
“Còn ta đến từ nơi nào, ngươi cũng không có tư cách biết!”
Tần Ninh cười một tiếng.
Nói thì khá tự tin.
Xem ra phụ thân biến mất, quả thật là tràn đầy thần bí!
“Cốc Tân Nguyệt ta thành tựu Thiên Nhân, vậy chí ít là Thiên Nhân đệ nhất vạn cổ!”
Cốc Tân Nguyệt mặc ngân giáp hừ nói: “Ngươi thích cô ta như vậy thì bỏ ra một chút vì cô ta đi!”
“Hả?”
“Thần hồn Băng Hoàng, lực hồn phách, ta cần rất nhiều!”
“Cho nên, ngươi... cho ta!”
Nữ chiến thần mặc ngân giáp lúc này ngón tay chỉ một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3655874/chuong-2640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.