Cô ta càng không thể ngờ rằng, thì ra người đàn ông không phải món đồ chơi trong tay cô ta.
Thì ra người đàn ông có thể tàn nhẫn như vậy!
Châu Vũ đứng dậy, quay lại nhìn Tôn Bá Đương và những người còn lại của nhà họ Tôn.
Châu Vũ vỗ tay nói: “Được rồi, bây giờ cũng tiễn bọn mày cùng lên đường”.
Đột nhiên, một chiếc ô tô phanh kít lại.
Khi mọi người quay đầu nhìn sang, liền thấy một chiếc ô tô màu đen đậu ở cửa biệt thự.
Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu bước xuống xe trước.
Khi nhìn thấy hai người bọn họ, Châu Vũ đột nhiên cười lớn.
“Ha ha ha! Không ngờ, thật không ngờ!”
“Cứ nghĩ là sẽ tốn ít thời gian bắt hai con chuột đã chạy trốn này quay lại”.
“Chúng mày lại ngu ngốc đến mức quay lại nộp mạng. Việc đó đã tiết kiệm cho tao rất nhiều thời gian đấy”.
Trong lúc nói chuyện, Châu Vũ phất tay, một đám cao thủ lập tức xông lên đòi giết.
Lúc này, lại có một chiếc xe khác nhanh chóng đi tới.
Hai người bước xuống xe.
Cam Hưng Bá! Mãnh hổ Phú Châu.
Khi nhìn thấy hắn, đám người Châu Vũ lập tức biến sắc.
Hắn không thể ngờ, Tôn Thượng Hương lại tìm đến Cam Hưng Bá.
Châu Vũ quay đầu lại, lạnh lùng nói: “Chúng mày gọi Cam Hưng Bá đến đây thì đã sao nào? Tối nay kẻ nào đến đây đều phải chết!”
“A…”, Cam Hưng Bá lúc này mới hắng giọng nói một câu: “Ông đừng hiểu nhầm, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/319177/chuong-6928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.