"Có khả năng đó là người chống lưng cho tập đoàn Lăng Tiêu". "Con đoán người đó là chưởng môn phái Hàn Sơn-Chung Vô Thất". Hậu Thụy Niên bỗng hiểu ra, ông ta vỗ đùi cười nói: "Đúng là con trai bố". "Thiên tài trăm năm mới có của nhà họ Hậu chúng ta, ha ha ha". Tiếng cười sang sảng của Hậu Thụy Niên vang vọng phòng khách. Hậu Thụy Niên còn nói: "Dù sao mục tiêu của chúng ta cũng không ở Thành Hải, chuyên này cứ thế cho qua đi, về sau không cần lãng phí tinh thần sức lực ở phía Đông nữa". "Không!" Hậu Thư Hạo đột nhiên nói. "Bố nói sai rồi". Lúc này, Hậu Thư Hạo thu lại nụ cười, ánh mắt dần trở nên sắc bén. "Con đê dài nghìn dặm cũng bị hủy bởi tổ mối". "Một đốm lửa nhỏ cũng có thể cháy lan ra đồng cỏ". "Cho dù Lý Phong là ai?" "Mặc kệ người đứng sau lưng tập đoàn Lăng Tiêu có phải Chung Vô Thất hay không?" "Lý Phong cũng phải chết". "Tập đoàn Lăng Tiêu phải sụp đổ". "Chuyện này bố không cần lo, con sẽ tự xử lí". Đang bàn chuyện, quản gia bước từ ngoài vào cung kính nói: "Ông chủ, bên ngoài có một người tên Hồ Khải muốn gặp cậu ba ạ". Hậu Thụy Niên vung tay không kiên nhẫn nói: "Con tôi thân phận cao quý, đâu phải loại chó mèo gì cũng gặp được chứ". Quản gia xoay người muốn đi, Hậu Thư Hạo cười nói: "Dẫn hắn vào đi, là tôi gọi hắn đến đấy". Quản gia vừa đi khỏi, Hậu Thư Hạo liền giải thích rõ ràng với Hậu Thụy Niên. Hồ Khải là người trong môn phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318906/chuong-6657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.