i cô ta, thẳng thẳn đơn giản. Người nhân viên nhìn cô ta, không nói câu nào, tiếp tục làm việc. Đàm Xuân Linh liền giờ cánh tay lên, nắm lấy áo của anh nhân viên, nhấc bổng lên. Hành động này của cô ta, nhìn rất nhẹ nhàng, giống như nhấc đứa trẻ con ba tuổi lên vậy. “Cô ta hỏi lại, Lý Phong ở đâu?” Không những thẳng thắn, mà còn rất thô bạo. “Tôi không biết Lý Phong”. Đàm Xuân Linh hừ một tiếng, ném người nhân viên xuống. Người nhân viên vẽ ra một đường cong trên không trung. Nhìn thấy người sắp rơi xuống đây, bỗng nhiên có một cơn gió mạnh thổi qua. Cam Hưng Bá dùng cánh tay mạnh mẽ đỡ lấy người nhân viên. Cam Hưng Bá rảo bước đến trước mặt Đàm Xuân Linh nói: “Cô tìm đã đại ca tôi có việc gì?” Hai người cao to ngang nhau, đều cao hơn hai mét. Không những vậy, đầu cũng na ná nhau. Toàn thân đều là cơ bắp cuồn cuộn. Hai người đứng như vậy, đám nhân viên bên cạnh lập tức “xì xào”, mọi người tản ra. Bầu không khí bắt đầu tràn ngập mùi thuốc nổ. Đàm Xuân Linh lạnh lùng nói: “Giao Lý Phong ra đây, nếu không, tôi bẻ gãy cổ anh”. Lời của Đàm Xuân Linh khiến Cam Bá Hưng buồn cười. “Tôi tự thấy bản thân đã hổ báo rồi, không ngờ còn có người hổ báo hơn tôi”. “Tôi nói này loại chân yếu tay mềm như cô, còn muôn bẻ gãy cổ tôi?” “Đến đây, đưa tay cô ra đây, cho tôi xem xem cô mạnh như thế nào”. Vừa dứt lời, Đàm Xuân Linh lập tức giơ nắm đấm, hung hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318876/chuong-6627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.