Màu vàng! Nâu! Còn có màu đỏ! Đó là máu của tên mập bị mắc bệnh trĩ! Phun một phát vào mặt Chu Hạn Văn. Đổ xuống như thác nước! Chảy vào mũi! Vào mồm! Vào mắt! "A!" "A!!!" Hét lên! Cả bờ biển vang lên tiếng hét của Chu Hạn Văn! Cuồng loạn! Vang dội cả bầu trời! ... Lúc này, nhà họ Uông ở phía Bắc. Hai mắt Uông Nghị Thừa đỏ lên, trong mắt hiện lên vẻ tức giận cùng sự thù hận. Uông Tố Lung hai mắt thẫn thờ ngồi xuống. Trước mặt hai cha con họ, là một hũ tro cốt. Đó là sư huynh của Uông Nghị Thừa, Điền Vong Hỉ. "Làm sao có thể như này chứ? Tại sao lại xảy ra chuyện này?" So với cái chết của Điền Vong Hỉ, Uông Tố Lung quan tâm đến sự thịnh vượng của gia tộc họ nhiều hơn. Khi Uông Nghị Thừa quay về, anh ta không chỉ mang theo xác của Điền Vong Hỉ mà còn có một tin rất xấu cho gia tộc họ. Tin tức này đến từ Lý Phong của Đông Hải! Uông Nghị Thừa đã chuyển lời lại những gì Lý Phong nói. Mấy ngày này, Uông Tố Lung liên tục gặp ác mộng. Mỗi nửa đêm, ông ta lại bị đánh thức bởi chúng. Trong giấc mơ, Lý Phong đã dẫn đầu một nhóm linh hồn ác quỷ lớn từ địa ngục, rồi nuốt chửng gia tộc họ. "Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!" "Tại sao tại sao?!" "Nhà họ Uông uy nghiêm của chúng ta sao lại bị thằng con ở rể nhãi nhép ở Đông Hải chèn ép như thế này?" "Bố không cam tâm, không cam tâm!" Uông Nghị Thừa vội vàng đứng dậy và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318866/chuong-6617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.