Năm năm nay, cậu bé thường xuyên mơ thấy cha mình.
Cũng thường xuyên cùng anh trai lén gọi cha.
Bây giờ, cha thật sự đã xuất hiện trước mặt cậu rồi, cậu bé ngoài cảm vui mừng ra thì dường như lại càng có chút bối rối hơn.
Quay đầu lại, tiểu Niệm Khanh hơi căng thẳng nắm chặt tay mình rồi nhìn về phía Nam Khuê cầu cứu: “Mẹ, chú ấy thật sự là cha của con sao? Mọi người không lừa con đúng không?”
Nam Khuê lấy điện thoại ra, mở hình chụp chung của mình và Lục Kiến Thành lúc trước đưa cho tiểu Niệm Khanh xem.
Đồng thời giải thích nói: “Anh trai không lừa con đâu, mẹ có thể vô cùng nghiêm túc nói với con, đây thật sự chính là cha của con và anh trai, đảm bảo là thật.”
Lúc này, tiểu Niệm Khanh mới hoàn toàn tin tưởng.
Nhưng sau đó, cậu lại giống hệt như tiểu Tư Mặc lúc mới gặp anh lần đầu, câu hỏi tiếp theo lại được nêu ra: “Nếu như cha là cha của con, vậy tại sao lại nhẫn tâm như vậy? Tại sao năm năm nay không hề đến thăm con và anh trai lấy một lần.”
“Chú ấy thật thất bại, chú ấy không phải là một người cha đạt tiêu chuẩn.”
Lời này khiến cho tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên.
Không chỉ có Nam Khuê và Lục Kiến Thành, đến cả tiểu Tư Mặc cũng rất bất ngờ.
Cậu trợn to mắt nhìn tiểu Niệm Khanh: “Em trai, em nói gì vậy? Không phải em là người mong tìm thấy cha nhất, muốn có thể ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318815/chuong-6566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.