Diệp Huyên vẫn chưa lên tiếng thì hắn ta đã vừa nói vừa lấy kiếm Thanh Huyên từ trong tay Diệp Huyên qua, sau đó thì biến mất ngay. Lúc hắn ta xuất hiện trở lại thì đã hắn ta đã đứng trước mặt của ông lão đó rồi, hắn ta đưa kiếm Thanh Huyên ra trước mặt ông lão đó, mỉm cười, nói: “Các hạ, ta biết ông rất mạnh nhưng ông dám đấu với người tạo ra thanh kiếm này không?”
Ông lão liếc nhìn kiếm Thanh Huyên, sau đó mỉm cười, nói: “Sao hả? Ngươi đang uy hiếp ta đó sao?”
Cổ Sầu mỉm cười, nói: “Không dám”.
Ông lão nhìn Cổ Sầu, nói: “Ta nói thật với ngươi, không phải ta muốn hủy diệt vũ trụ này của các ngươi mà là cấp trên của ta muốn làm điều đó, vì sự xuất hiện của Tuyết Sơn Vương khiến bọn ta cảm thấy có uy hiếp. Mặc dù chỉ là một chút thôi nhưng bọn họ không muốn sau này vũ trụ này lại có thêm người mạnh hơn nữa, ngươi hiểu không?”
Cổ Sầu im lặng một lúc rồi nói: “Ta hiểu”.
Ông lão chỉ về phía Diệp Huyên đang ở bên dưới rồi nói: “Lúc nãy ngươi nói với ta nhiều như vậy là cố ý muốn ta nhằm vào hắn, rõ ràng thanh niên này không đơn giản, nhưng điều mà ngươi không biết là hắn càng không đơn giản thì hắn càng phải chết, vì bên trên sẽ không để bất cứ kẻ khác biệt nào xuất hiện”.
Diệp Huyên: “…”
Cổ Sầu im lặng một lúc lâu rồi nhìn sang Diệp Huyên, cười cay đắng, nói: “Diệp huynh, ta thật sự không giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318801/chuong-6552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.