Tam hộ pháp nói tiếp: “Nhưng lần này, Lưu Sở Điềm lấy tính mạng uy hiếp tông chủ, tông chủ lại thật sự tiếp nhận uy hiếp, tha cho Vương Phú Quý một mạng, chỉ nhốt cậu ta lại thôi.”
“Có thể thấy được, tông chủ đối với Lưu Sở Điềm trước mắt thật sự động tâm rồi.”
“Chúng ta nhớ thương Lưu Sở Điềm, nếu bị tông chủ biết, chỉ sợ sẽ không tha chúng ta.”
Tam hộ pháp nghiêm túc nói: “Cho nên, lão tứ, miệng kín một chút, đừng nói chuyện lung tung.”
“Ha ha, yên tâm đi Tam hộ pháp, chuyện liên quan đến tính mạng thân gia, tôi sẽ không nói bậy đâu.” Tứ hộ pháp nghiêm mặt nói.
“Ừm, chúng ta tăng nhanh tốc độ đi, nhanh chóng tiêu diệt Thiên Tông hậu kỳ kia, hôm nay tông chủ tổ chức tiệc đính hôn lần nữa, làm xong việc chúng ta đi uống rượu, hẳn vẫn kịp.”
Tam hộ pháp mặt mang tươi cười nói, rồi nhìn về phía rắn độc trên cánh tay.
Con rắn độc này, ông ta nuôi mười mấy năm, có thể câu thông với các loài rắn độc khác mà không gặp chướng ngại nào cả.
“Hửm “Hả?”
Bỗng nhiên, Tam hộ pháp khẽ nhíu mày, trong mắt tràn ngập nghi hoặc.
“Tam hộ pháp, làm sao thế?” Tứ hộ pháp bên cạnh dò hỏi.
“Tên Thiên Tông hậu kỳ kia đang tiến về phía chúng ta, tốc độ rất nhanh.”
Tam hộ pháp khó hiểu nói: “Ông ta không nghiêng không lệch, lại đang chạy như bay, sao ông ta lại biết chúng ta ở phía bên này, sao ông ta dám chủ động tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/318698/chuong-6449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.