Nhưng sắc mặt của Giang Du Văn lúc này cũng thay đổi mấy lần.
Thật ra ông ta không hề biết ba người này là ai, khi Tần Ninh bóc khăn che mặt của họ ra thì ông ta mới rõ.
Nguyên tiên sinh hóa ra là Võ Xương Nguyên.
Đây gần như là chuyện không thể tin nổi.
Võ gia, Thần gia, Phụng gia định làm gì đây?
Tan rã Giang gia?
Mặc dù ông ta căm hận Giang Du Khải, nhưng không hề muốn hủy diệt Giang gia.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về ba người Võ Xương Nguyên, Thần Viễn Chinh, Phụng Tùy.
“Trừ phi... chuyện này không phải là đám Thánh Hoàng các ngươi có thể mưu đồ được. Sau lưng sẽ có liên quan đến hạch tâm của gia tộc các ngươi, đến trưởng tộc của các ngươi, đến thái thượng tộc lão, thậm chí... đến Võ Hi, Thần Hiên và Phụng Thiên Tồn!”
Võ Hi!
Thần Hiên!
Phụng Thiên Tồn!
Ba người này chính là trưởng tộc của Võ gia, Thần gia, Phụng gia ngày xưa và là một trong ba đường chủ của Võ Môn, càng là lão tổ của ba tộc.
Tần Ninh lúc này ngồi trên một phiến đá vụn, nhìn ba người, thì thầm: “Đúng rồi...”
“Nếu không có sự gật đầu của ba lão tổ thì đám Thánh Hoàng các ngươi dù có trợ giúp được Giang Du Văn quật ngã Giang Du Khải thì sao nữa? Cũng chỉ khiến cho Giang gia nội đấu mà thôi. Nhưng có ba vị thái thượng Thánh Tôn cùng lão tổ Giang Vũ thì Giang gia sẽ không ngã, Võ Môn cũng sẽ không để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/317286/chuong-5037.html