Yến Bắc Phong bình tĩnh nhìn về phía Tần Ninh, cười tủm tỉm nói: "Tìm đồ đệ? Thả phụ thân ta, ta sẽ trả đồ đệ lại cho ngươi".
"Ngươi có tư cách gì cò kè mặc cả với ta?"
Tần Ninh sải bước.
"Chỉ là Thiên Thánh nhất phẩm mà dám phát ngôn bừa bãi bên trong Yến phủ, ngươi tìm nhầm chỗ rồi".
Giờ phút này Yến Bắc Phong cũng bước tới, sát khí ngưng tụ.
Yến Bắc Phong Thiên Thánh tam phẩm sao có thể sợ Tần Ninh Thiên Thánh nhất phẩm được chứ?
Yến Bắc Phong vung tay, thuận thế bắt lấy nắm đấm của Tần Ninh.
"Ngu dốt, buồn cười!"
Bàn tay vừa dùng sức, Yến Bắc Phong liền biến sắc.
Nắm đấm của Tần Ninh giống như thép tinh, sắt đá, cho dù hắn ta dùng hết sức lực, Tần Ninh vẫn đứng yên như cũ.
"Ngu dốt? Buồn cười?"
Tần Ninh đột nhiên lật bàn tay lại, nắm đấm hóa thành chưởng, một chưởng dán chặt lấy một chưởng của Yến Bắc Phong.
Rắc rắc rắc...
Trong tích tắc, tiếng xương nứt vang lên, bàn tay của Yến Bắc Phong mềm nhũn rũ rũ, sắc mặt trắng bệch, một tiếng kêu đau đớn vang lên.
"Bắc Phong..."
"Bắc Phong..."
Lúc này sắc mặt của Yến Vinh và Yến Diệu đều trắng bệch.
Tần Ninh lại bắt lấy bàn tay của Yến Bắc Phong, nhấc cả người hắn ta lên rồi ném xuống đất ầm một tiếng, bụi bặm bay lên tứ tung.
"Đồ nhi ta ở đâu?"
Giờ phút này, Yến Bắc Phong chỉ cảm thấy đau đớn từ cánh tay lan ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316703/chuong-4454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.