Vào giờ phút này, ánh mắt Tề Hồn mang theo mấy phần lãnh đạm, nhìn bốn phía.
"Các vị!"
Tề Hồn mở miệng nói: "Ta vừa nhận được tin tức, Tề Khánh vương gia không hiểu sao lại tập hợp một nhóm Thiên Thánh đi tấn công Hồn Vương quận chúng ta".
"Ta không biết Tề Khánh lấy thánh chỉ tử đâu mà lại dám tự mình điều động cao thủ của bảy quận phụ thuộc xông tới Hồn Vương quận chúng ta".
"Cho nên lần này hy vọng mọi người phái Vệ Vương quận ra, kết quả mọi chuyện ra sao, một mình Tề Hồn ta gánh chịu".
Đám người phía dưới im lặng không nói.
Nhưng khí tức phát ra bên ngoài lại vô cùng mạnh mẽ.
Vô số bóng người đã dần dần tản đi.
Tề Hồn giờ phút này nhìn hai bên xung quanh, nói: "Chuẩn bị xong tấu chương chưa?"
"Khởi bẩm vương gia, đã chuẩn bị xong rồi ạ".
Một người trong đó khom người nói: "Giết Tề Khánh, sau đó trình cho Thánh Chủ".
"Được!"
Tề Hồn giờ phút này cười khẩy: "Tề Khánh vương gia, thân là một trong thập vương mà dám tự tiện động binh, tiến đánh vương gia quận lân cận, ý đồ mưu phản, tội danh này đúng là vừa khéo".
"Những người biết chuyện đêm qua, trừ vài vị thế tử cùng thập hoàng tử, toàn bộ giết!"
"Không có chứng cứ, Tề Khánh lần này chết trong Hồn Vương quận chúng ta, lại thêm thất hoàng tử âm thầm điều khiển, để ta xem có ai có thể ra mặt chứng minh cho ông ta".
"Trung lập? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316605/chuong-4356.html