Muốn hắn ta khôi phục bình thường, cho dù là dùng đến Đại Tác Mệnh Thuật thì Tần Ninh cũng không dám nói trước.
Tề Tư Tư nghe vậy thì hơi ngưng lại, thản nhiên nói: "Có lẽ như vậy cũng là kết quả tốt nhất với đệ ấy!"
"Cho nên..."
Tần Ninh giờ phút này nói tiếp: "Có lẽ cô đã phải chịu nhiều điều còn kinh khủng hơn hắn ta, nhưng cô cũng phải hiểu rằng, nếu hắn ta sống sót thì cũng phải cần người chăm sóc…”
Nghe vậy, Tề Tư Tư lập tức sững sờ.
Ngay sau đó thì nước mắt rơi như mưa.
Cô ấy chỉ muốn đưa Tề Bác về, sau đó kết liễu đời mình.
Sống!
Cô ấy còn có thể sống được sao?
Giờ khắc này, Tề Tư Tư rốt cuộc không chịu nổi nữa.
Tần Ninh không nói nhiều.
Có những chuyện cần chính bản thân phải chấp nhận và vượt qua!
Nhan Như Họa đưa Tề Tư Tư ra ngoài.
Tần Ninh nhìn Giản Bác cùng Tấn Triết, mở miệng nói: "Đại khái cần một ngày đến ba ngày, không được để bất kỳ kẻ nào quấy rầy, nếu không, ta có thể cũng sẽ phải chết..."
Nghe đến lời này, Giản Bác cùng Tấn Triết đều thận trọng gật đầu.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn Tề Bác đang nằm trên giường, cười khổ nói: "Ta xưa nay không thích xen vào việc của người khác, lần này... xem chừng thật đúng là muốn xen vào một lần. Tên nhóc nhà ngươi cũng đừng chết, ngươi đã đồng ý giúp ta tìm người rồi kia mà!"
Vào giờ phút này, hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316604/chuong-4355.html