"Thiên Hồng Thuận Phong Nhĩ...", Phong Vô Cực thì thầm một tiếng, ánh mắt tràn đầy sự cảm khái.
Mấy vạn năm trước, ông ta cũng là một nhân vật nổi danh trong thánh vực Thiên Hồng.
Cho đến lần đó...
Phong Vô Cực đang nhắm nghiền hai mắt, lần nữa mở ra, từ từ nói: "Trở về đi!"
Toàn bộ thánh vực Thiên Hồng có vô số người biết đến Phong Vô Cực ông ta.
Nhưng sau vài vạn năm mai danh ẩn tích, số người có thể nhận ra ông ta sau một ánh mắt lại càng ít hơn nữa.
Trừ ra những người mình đang nghĩ trong lòng thì cũng không có Tần Ninh.
Chẳng lẽ Tần Ninh là con cháu đời sau của ai?
Hơn nữa hắn còn muốn tìm người của Thánh Thú tông... Thánh Thú tông đúng là một sự tồn tại uy danh cái thế của tám vạn năm trước.
Nhưng từ khi lão tổ Ngự Thiên Thánh Tôn của Thánh Thú tông mai danh ẩn tích, Thánh Thú tông cũng hoàn toàn không còn một tin tức gì, đến mức khi Tần Ninh nói ra ba chữ kia còn làm cho ông ta phải sửng sốt một chút.
"Tìm đệ tử Thánh Thú tông làm gì...", Phong Vô Cực thì thầm, trở lại thuyền của Dương Phong...
Một đêm yên bình.
Sáng sớm ngày thứ hai, mọi người đều đi ra từ trong phòng, đi lên boong tàu hoạt động.
Chỗ thuyền bị đánh hỏng đêm qua đã được sửa chữa hoàn thiện sau một đêm.
Giờ phút này, Tần Ninh, Tấn Triết, Nhan Như Họa và Tề Bác ngồi ăn điểm tâm ở trên bàn, thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316533/chuong-4284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.