“Chặn lại?”
Hiên Viên Thanh Sương nhìn Tần Ninh, giễu cợt nói: “Xem ra, ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!”
“Hiên Viên Diệt Thiên!”
Dứt lời, ả đánh ra một chưởng.
Chưởng phong gào thét, sức mạnh ngưng tụ, sức bật cuốn sạch.
Cho dù là ai thì cũng đều cảm nhận được khí thế kinh khủng trong cơ thể Hiên Viên Thanh Sương.
Kinh khủng hơn cái này là lực nén mạnh mẽ, thánh lực đè ép, khí thế đè ép, giống như tất cả đều muốn ép nát Tần Ninh.
“Chết đi!”
Ả phun ra hai chữ, giữa sát khí đằng đằng, tiếng nổ vang lên.
Tần Ninh giơ kiếm chém ra.
Cự kiếm nặng như Thái Sơn lại lần nữa nện xuống.
Nhưng mà lần này, hai bên kiếm phong lại xuất hiện một bóng rồng, một bóng phượng, tiếng ngâm vang lên bên tai không dứt.
Mọi người đều thấy được, dưới chưởng ấn, giống như thiên địa tiêu diệt, Tần Ninh được rồng phượng quấn quanh, lại càng tỏa ra khí tức kinh khủng.
Bùm bùm bùm…
Nhất thời, trong Thiên Hạc lâu, giữa sơn cốc, tất cả đã hoàn toàn sụp đổ.
Hai người giao thủ, đã đột phá đến bên ngoài sơn cốc, cuốn sạch toàn bộ Thiên Hạc lâu.
Không ít võ giả hoàn toàn bị dọa sợ đến mức bối rối, vội vàng chạy ra khỏi phạm vi Thiên Hạc lâu, đi ra vòng ngoài, cách ngàn thước vạn thước, nhìn tình thế phát triển.
Giao thủ cấp bậc này, bọn họ không thể chấm dứt được nữa.
Cứ tiếp tục ở đây xem, chính là tự tìm cái chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316458/chuong-4209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.