Phụt… Thạch Cảm Đương phun ra một ngụm máu tươi.
Bước ngoặt xảy ra, đám người trợn mắt há mồm.
Đã đến nước này rồi mà vẫn có thể đảo ngược! Đây là điều không một ai dám nghĩ tới.
Thạch Cảm Đương giờ khắc này cũng chẳng quan tâm.
Ánh mắt Tần Ninh cũng mang theo mấy phần tỉnh táo bình tĩnh.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Vân Sương Nhi kinh ngạc nói.
"Cái tên này...", Tần Ninh thì thầm nói: "Không nhịn được nữa rồi..."
Không nhịn được nữa?
Cái gì không nhịn được nữa?
Giờ khắc này, Thạch Cảm Đương gầm lên, gầm thét như muốn tránh phá sợi tơ kia nhưng lại không thể.
"Chẳng phải ngươi rất ngông cuồng hay sao?"
Hiên Viên Anh lạnh lùng nói: "Hiện tại tiếp tục ngông cuồng cho ta xem đi!"
"Ngươi đắc ý cái gì?"
Thạch Cảm Đương rít lên một tiếng.
"Phá!"
Trong tích tắc, những sợi tơ kia bóp chặt thân xác Thạch Cảm Đương, máu tươi chảy ra, khảm vào xương cốt.
Giờ phút này, Thạch Cảm Đương phá vỡ thân xác, lấy xương cốt mình cứng cỏi kéo căng đám tơ kia ra.
"Phá!"
Lại quát khẽ một tiếng.
Một tiếng ầm ầm vang lên.
Chiến khí trong cơ thể Thạch Cảm Đương gần như đã thực chất hóa, bám vào thân thể.
Mấy sợi tơ kia xuất hiện dấu hiệu hòa tan.
Hiên Viên Anh tiếp tục sầm mặt.
"Vạn Ma Ấn!"
Một tiếng quát khẽ vang lên, một ấn ký nhanh chóng chụp tới.
Một tiếng bịch vang lên, ấn ký kia vỡ vụn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316432/chuong-4183.html