"Sư tôn...”, Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: "Có con át chủ bài giữ mạng nào không, nói cho con nghe với!"
"Có!"
Tần Ninh vẫy vẫy tay, Thạch Cảm Đương chìa tai ra nghe Tần Ninh nói xong thì khẽ giật mình.
Đợi đến khi Tần Ninh và Vân Sương Nhi đi trước, Dương Tam Tuần mới hỏi: "Nói gì với đệ thế?"
Vẻ mặt Thạch Cảm Đương đau khổ như đưa đám, nói: "Nếu thua sẽ lột da ta!"
"...", một đám đệ tử của Đại Nhật Sơn đang ở giữa sơn cốc về hướng Thiên Hạc lâu.
Mặc dù toàn bộ Thiên Hạc lâu là thành trong thành, thế nhưng cấu tạo lại vô cùng hùng vĩ nguy nga.
Chỉ là một dãy núi thôi mà đã kéo dài hơn mười dặm rồi.
Mà lần này, nơi diễn ra cuộc tỷ thí đấu võ Thanh Châu ở ngay giữa dãy núi, bên trong một sơn cốc.
Sơn cốc dài hai mươi dặm, rộng cũng gần hai mươi dặm, chu vi rất rộng, Địa Thánh sẽ có thể thoải mái tỷ thí.
Mà những dãy núi xung quanh đều bị Thiên Hạc lâu dọn dẹp từ lâu, san phẳng đỉnh núi chỉ để lại giữa sườn núi, giữa sườn núi xây dựng bệ đá, phòng ốc để quan sát cuộc chiến.
Ngoài ra dưới sườn núi còn sắp xếp từng chỗ ngồi.
Chỉ là so với lầu các quan sát được xây dựng có chút trang nghiêm ở bốn phía, những vị trí khác xấu xí hơn rất nhiều.
Dù sao đấu võ Thanh Châu này chính là do bốn bá chủ ở vùng đất Thanh Châu là Đại Nhật Sơn, Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316381/chuong-4132.html