Tần Ninh cười khinh miệt, trọng kiếm trong tay trực tiếp chém ra.
Trọng kiếm Vạn Quân! Chỉ một chữ, trọng! Chỉ cần uy lực của kiếm này rơi xuống, cơ thể Thánh Nhân cũng bị đập nát bét!
Cho dù là cảnh giới Địa Thánh, thân thể cường đại hơn Thánh Nhân gấp mấy lần nhưng một kiếm này chém xuống cũng phải thương tổn đến máu thịt.
Đây là một nhát nhẹ nhàng của trọng kiếm.
Nếu như trọng kiếm thực sự chém xuống, cho dù là cảnh giới Địa Thánh cũng khó mà ngăn cản được.
Ít nhất là dưới cảnh giới Địa Thánh tứ phách thì khó có thể ngăn chặn.
Thiên chi kiêu tử trong Thanh Long Bảng, Tần Ninh thực sự không để vào trong mắt, hắn chỉ xem bọn họ như những đứa trẻ con mà thôi.
Cho nên, hắn mới để cho Thạch Cảm Đương và Diệp Viên Viên ra tay, xem như là luyện tập.
Trước mắt, nếu như đối thủ không đạt đến cảnh giới Địa Thánh tứ phách, thì không thể khiến cho hắn nổi lên dục vọng chiến đấu.
Giờ phút này, Bảo Vân Kính lạnh lùng nhìn về phía người đối diện.
Kiếm trong tay Tần Ninh vô cùng bá đạo! Lúc này, ánh mắt Bảo Vân Kính mang theo vài phần lạnh lùng.
Ầm…Hắn ta từng bước bước lên phía trước, từng luồng sức mạnh trong cơ thể phóng thích ra bên ngoài.
Bảo Vân Kính đánh ra một quyền, bên trong nắm đấm kia bộc phát ra khí tràng càng thêm cường đại, khiến cho mọi người xung quanh sợ hãi.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316372/chuong-4123.html