"Bao giờ thì tổ chức?"
"Một tháng sau, năm phương sẽ tập hợp ở ngay bên ngoài thành Nguyên gia chúng ta thôi, ngươi thật sự sẽ tham gia đấy à?"
Nguyên Thanh Hạm không dám tin, vẫn hỏi lại.
"Đó là đương nhiên, ta còn trẻ, nhưng rất thích náo nhiệt và thị phi đấy!"
Tần Ninh duỗi phần lưng mỏi, nhìn Nguyên Thanh Hạm, cười nói: "Hôm nay tiếp tục tỷ thí, tôi luyện bản thân chứ?"
"Ừm!"
Nguyên Thanh Hạm gật đầu, nhìn Ly Tâm Lăng.
"Lần này không tỷ thí với cậu ta nữa!"
Tần Ninh lại nói thẳng: "Tỷ thí với Dương Thanh Vân đi!"
"Đồ đệ của ngươi?"
Nguyên Thanh Hạm nhìn sang thanh niên tuấn tú bên kia, không khỏi bất ngờ: "Tìm lại được rồi sao?"
"Thanh Vân, ngươi tỷ thí với Nguyên Thanh Hạm, tôi luyện thân thủ đi!"
"Vâng!"
Dương Thanh Vân lúc này đi tới.
Tại võ trường bên trong vườn hoa.
Nguyên Thanh Hạm kinh ngạc nhìn Dương Thanh Vân trước mặt mình.
"Ngươi là Thánh Nhân à?"
"Ừm!"
Nghe được câu trả lời khẳng định của Dương Thanh Vân, Nguyên Thanh Hạm chết trân.
Là sao cơ?
Đầu tiên là Ly Tâm Lăng, sau đó đến Lăng Loạn đạo nhân, giờ là Dương Thanh Vân.
Cứ cách mấy ngày bên cạnh Tần Ninh lại xuất hiện một Thánh Nhân! Rốt cuộc mọi chuyện là sao?
Còn có thể cho ra lò Thánh Nhân số lượng lớn à?
Nguyên Thanh Hạm sốc muốn chết.
Hoàn toàn không hiểu nổi.
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân cũng nhìn Nguyên Thanh Hạm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316193/chuong-3944.html