Hắn vừa thốt ra lời ấy, Nguyên Thanh Hạm ngơ ngẩn, nhanh chóng đáp lại: "Dù sao đi nữa, ta cảm giác được không phải là ngươi".
Tần Ninh chỉ mỉm cười.
Hình như nhờ vào những lời nói đầy thiện chí của Tần Ninh, mà lần này Nguyên Thanh Hạm không còn ngại ngùng nữa, nàng ta bắn đầu tán gẫu với Tần Ninh.
Tần Ninh chỉ tùy tiện phụ họa vài câu.
Mãi đến bây giờ, Nguyên Thanh Hạm mới phát hiện, quả thật là Tần Ninh không có suy nghĩ xấu xa gì với nàng ta.
Trong lòng nàng ta vừa vui vẻ lại vừa mất mát.
Lẽ nào mình không có sức quyến rũ hay sao?
Buổi châm cứu kết thúc, Nguyên Thanh Hạm mặc quần áo vào, Tần Ninh bước ra khỏi phòng, đứng đợi ở ngoài cửa.
Lúc này, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía ngoài đình viện.
Trong hoa viên, hình như Ly Tâm Lăng đang tu luyện Ly Tâm quyết, từng tia thánh lực dần hướng về bên kia.
Tần Ninh vừa nghĩ thế, nhìn vào Nguyên Thanh Hạm đang đứng ngoài cửa.
"Hiện tại cảnh giới của ngươi là Hư Thánh tầng mười, đổi thánh quyết tu luyện quả là ý kiến không tồi, nhưng mà vẫn cần phải mài dũa thêm".
"Ở chỗ ta có một người mới thăng cấp thành Thánh Nhân, căn cơ vẫn chưa ổn định, nếu cả hai đấu giao lưu với nhau có lẽ khá hợp lý".
Nghe vậy, trong mắt Nguyên Thanh Hạm đầy sự bất ngờ.
Một vị Thánh Nhân sao! Từ khi nào bên cạnh Tần Ninh có một vị Thánh Nhân thế?
Sao tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316173/chuong-3924.html