"Ngươi tự mình sắp xếp đi, bây giờ, ngươi coi như là tộc trưởng gia tộc Ly Tâm, nhưng mà ngươi nên cẩn thận chút, kẻo có người lợi dụng sơ hở để gài nội gián vào trong".
"Vâng!"
Từ khi Ly Tâm Lăng chứng kiếm bảng hiệu phủ Ly Tâm được treo lên, trong lòng cậu ta mơ hồ cảm giác được trách nhiệm đè nặng lên vai bản thân mình.
Hiện tại, trong gia tộc Ly Tân chỉ có hai người là cậu ta và em gái mình mà thôi.
Thế nhưng, sự phát triển của một gia tộc là đi lên từ yếu ớt đến hùng mạnh.
"Tần công tử, người mà công tử muốn tìm..."
"Trong thành Nguyên gia bây giờ không mấy yên bình, tạm thời đừng nhắc tới việc đó".
Tần Ninh suy tư một điều, với thân phận của Nguyên Thanh Hạm, người rắp tâm muốn giết nàng ta chắc chắn có ân oán hoặc dính dáng lợi ích gì với Nguyên gia.
Mà hắn lại cứu Nguyên Thanh Hạm.
Do vậy, người muốn Nguyên Thanh Hạm chết kia nhất định sẽ đối phó với hắn.
Nếu bây giờ hắn tung ra tin tức tìm kiếm Dương Thanh Vân, thì lỡ những kẻ đó giết Dương Thanh Vân, đến lúc đó phải làm sao?
Chuyện này từ từ nói sau thôi.
Ít nhất là đợi đến khi Nguyên gia điều tra chân tướng rõ ràng, loại trừ sự hiềm nghi đối với hắn.
Nếu hắn tự dựa vào sức mình để tìm kiếm Dương Thanh Vân thì có chút khó khăn.
Nguyên gia là rắn đầu đàn, nhờ vả Nguyên gia, ắt hẳn có thể tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316172/chuong-3923.html