Nhưng khi nhìn thấy những dược liệu kia, Tần Ninh lại nhíu mày.
"Ngươi là thánh đan sư tam phẩm?"
Tần Ninh nhìn Đào Trạch Minh đại sư, bật thốt lên.
Đào Trạch Minh giờ phút này càng thêm sững sờ.
Lời này của ngươi là có ý gì?
Ta không phải thánh đan sư tam phẩm thì mấy phẩm?
Chẳng lẽ hoài nghi là ta tứ phẩm?
Đào Trạch Minh suy nghĩ như vậy thì lập tức sáng tỏ.
Tần Ninh hẳn là nhìn thấy ông ta đã xử lý gọn gàng số dược liệu này nên cho rằng ông ta là thánh đan sư trung phẩm.
"Ha ha, lão phu đúng là thánh đan sư tam phẩm...", Đào Trạch Minh đắc ý cười nói.
"Cấp bậc thánh đan sư tam phẩm của ông là giả à?"
Tần Ninh giờ phút này lại nói thẳng.
Hắn cũng không muốn.
Nhưng lại không thể không nói thẳng ra.
Quá giả! Xử lý dược liệu kiểu gì vậy?
Đào Trạch Minh thì càng thêm sửng sốt.
Cái quái gì cơ?
Tần Ninh lẩm bẩm: "Đây là cỏ Luyện Hồn tam giai, rễ cây, cần lá, mầm nhọn của cỏ Luyện Hồn vô cùng trân quý".
"Ba vị trí này cũng là phần nòng cốt của cỏ Luyện Hồn, ngươi nhìn đi, rễ cây không có thì thôi, lá cũng không có, chỉ còn mầm nhọn, quá lãng phí".
"Còn thánh quả Bạch Hạc, linh hạc Hành Tư, chỗ hình mỏ hạc này không quan trọng nhất nhưng ngươi lại giữ lại...", "Còn cả vỏ cây Ngân Thụ..."
Tần Ninh liên tiếp, nói ra một loạt lỗi sai khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316153/chuong-3904.html