Lúc này, Đào Trạch Minh đại sư cũng mới bừng tỉnh nhận ra, ông ta quan sát Nguyên Thanh Hạm rồi vội vàng nói: “Đúng rồi đúng rồi, nhất định là Thực Huyết Hạt Độc, khí huyết thiếu hụt, cơ thể không ngừng run rẩy, sắc mặt đỏ bừng, đúng vậy, ai, sao lão hủ lại không nghĩ tới chứ…”
Giờ phút này, Nguyên Mậu Minh nóng lòng nói: “Đại sư, nếu như ngài đã biết đó là loại độc tố gì vậy thì nhanh chóng giải độc đi!”
“Ta cũng muốn lắm…”, Đào Trạch Minh đại sư chua xót nói: “Nhưng mà Thực Huyết Hạt Độc này chính là độc tố hỗn hợp của rắn Phệ Huyết và bò cạp Hoa Linh, cho dù là thánh đan sư tam phẩm cũng không thể nào giải được!”
Nghe được những lời này, sắc mặt Nguyên Mậu Minh lập tức trắng bệch.
“Đáng giận, người hạ độc biết chúng ta không giải được nên mới cố ý sử dụng loại độc này!”
Nguyên Mậu Minh vô cùng tức giận.
Nếu như Nguyên Thanh Hạm chết, cho dù đại ca không trách phạt ông ta thì ông ta cũng không còn mặt mũi nào mà đối diện với đại ca.
“Bên trong thành Vạn Ma, không có người nào có thể giải được độc này sao?”
Nguyên Mậu Minh đau đầu nói.
“Cho dù là thánh đan sư tứ phẩm cũng không dám chắc chắn là có biện pháp!”
Giờ phút này, Đào Trạch Minh đau khổ không thôi.
Thực Huyết Hạt Độc! Ông ta không ngờ lại là loại độc này! Thánh đan sư tứ phẩm, chỉ sợ cũng không giải được loại độc này.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/316145/chuong-3896.html